Nhân lễ tang một cháu bé mới mất khi chưa đầy 2 tuổi, TSB quá xúc động nên
viết 2 bài thơ này, mong được chia sẻ.
Con ơi!
Con ơi!....
Hôm qua còn nói còn cười
Hôm nay hồn đã xa rời nơi đâu?
Bỏ cha mẹ lại vũng sầu,
Con ơi có biết, mẹ đau khôn cùng?!!!
Núm ruột mẹ rứt, nên thương
Yêu con, thức trắng đêm trường khóc con….
Cặp mắt khép kín không còn
Tròn xoe mỗi lúc véo von nói cười….
Con ơi! tỉnh dậy đi thôi!
Mẹ xin đổi cả cuộc đời cho con!
Mất con, đời mẹ héo mòn
Thương thân bé nhỏ, lá non lià cành!
Con đi khuất núi sao đành?
Tim mẹ vụn vỡ, chòng chành đớn đau
Bồng con nước mắt u sầu
Thương con đứt ruột- nghẹn câu giã từ !!!
Con gái ơi !!! giưã thực, hư
Mẹ vẫn như thấy con vừa đâu đây!
Khóc con tan nát lòng này
Giờ xin vĩnh biệt, đau ngày lìa con…..
Con gái của mẹ ơi!........
Khóc con
(Nước mắt của mẹ dành cho con trai mất vì bệnh ung thư ruột khi còn quá trẻ)
(Nước mắt của mẹ dành cho con trai mất vì bệnh ung thư ruột khi còn quá trẻ)
Tin sét đánh ngang trời
Con đã mất !
Tuổi chưa kịp tròn - ướp mật nụ hôn
Thân xác nằm đây, đâu lạc mất hồn?
Đêm lạnh lẽo, tiếng côn trùng than khóc…
Con trai mẹ - tinh hoa đời gạn lọc
Đang tuổi thanh niên
Bỗng chốc hóa tro tàn
Số phận nào, sao nghiệt ngã trái ngang!?
Cắt đứt đời con vội vàng đau đớn.
Tiếng thú lạc loài,
Đêm rùng mình rờn rợn
Con oằn người vật vã giữa cơn đau….
Trăng vàng còn đây,
Con bỏ mẹ đi đâu ?
Tiếng sương khuya lạnh sầu trên tán lá
Bụi theo gió, cuốn đầy trời tơi tả
Những linh hồn hoang rệu rã… than dài….
Con ơi con, đang khoẻ mạnh đẹp trai
To cao vạm vỡ, chợt tàn phai héo úa
Căn bệnh quái ác giết đời con một thủa
Lòng mẹ nát tan, lửa đốt thiêu hồn…
Băng giá cuộc đời theo bước chân con
Phủ xuống mẹ, bào mòn dần năm tháng
Ngấn lệ đục ngầu, giác mạc khô cạn
Trái tim đớn đau rạn nứt rã rời…
Lá vàng còn đây, xuân trẻ rụng rơi
Niềm đau đớn khiến cây đời xơ xác.
Cõi trần gian bỗng hoá thành hoang mạc
Không còn con, chim tan tác lạc bầy
Riêng mình mẹ hoang lạnh ngồi nơi đây
Nước mắt chẩy dài….lòng chất đầy thương xót….
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen