TSB
ghé thăm honsoi, được đọc bài „căn bệnh đàn ông“, nổi hứng đối 1 bài thơ về „căn
bệnh thế kỷ“ này, xin gửi tặng bạn đọc.
Nếu "sỹ"
chỉ vưà phải thôi
"Sỹ" vì danh dự- chữ "tôi"- cũng cần!
Với vợ, con- những người thân
"Sỹ" làm chi- để tình gần hoá xa?
Chân thành- được trọng nhất nhà
Lên giọng kể cả- thì ra ngoài đường.
"Sỹ" mà thành bệnh- đáng thương!
Thực lực không có- "sỹ" dương oai- khùng!
"Sỹ" vì Tổ Quốc mệnh chung
Giữ gìn bờ cõi- ta cùng nắm tay.
Bệnh sỹ lây nhiễm từng ngày
Mới hay những kẻ khoe hay- to mồm
Giưã đàng la lối om sòm
Cụng ly, hò hét- trẻ con- điên rồ!
Ầm ĩ phô diễn- thật thô!
Vài cốc bia bọt- đáng cho nể vì???
Lịch sự, trầm tĩnh thường khi
Là cách quân tử trị vì thế gian!
Chớ trách người quá vội vàng!
Soi mình có xứng "giang san"* điều hành?!
Vợ to mồm- nhịn đi anh!
Hồi sau phân giải- chị đành phải nghe.
Một câu nói nhẹ- hơn chê
Đừng vì "sỹ rởm" sợ "quê" trong nhà.
Ra đường, đĩnh đạc tự ta!
Không vênh váo, chẳng tỏ ra khinh người.
Thấy ai thua kém- chẳng cười
Gặp kẻ bất nhẫn, hại đời- thẳng tay
Sống quân tử, chẳng ta đây.
Thiên hạ kính nể- vợ "rầy"- vợ hư!
Dậy vợ, cũng phải từ từ
Xin chớ nóng nảy- lừ đừ- tát tai.
Đánh vợ- chẳng thể nguôi ngoai
Thêm đau trong dạ, làm phai nhạt tình!
Dễ bị phụ nữ họ khinh
Lời khôn- nói nhẹ- gia đình yên vui!
"Sỹ" vì danh dự- chữ "tôi"- cũng cần!
Với vợ, con- những người thân
"Sỹ" làm chi- để tình gần hoá xa?
Chân thành- được trọng nhất nhà
Lên giọng kể cả- thì ra ngoài đường.
"Sỹ" mà thành bệnh- đáng thương!
Thực lực không có- "sỹ" dương oai- khùng!
"Sỹ" vì Tổ Quốc mệnh chung
Giữ gìn bờ cõi- ta cùng nắm tay.
Bệnh sỹ lây nhiễm từng ngày
Mới hay những kẻ khoe hay- to mồm
Giưã đàng la lối om sòm
Cụng ly, hò hét- trẻ con- điên rồ!
Ầm ĩ phô diễn- thật thô!
Vài cốc bia bọt- đáng cho nể vì???
Lịch sự, trầm tĩnh thường khi
Là cách quân tử trị vì thế gian!
Chớ trách người quá vội vàng!
Soi mình có xứng "giang san"* điều hành?!
Vợ to mồm- nhịn đi anh!
Hồi sau phân giải- chị đành phải nghe.
Một câu nói nhẹ- hơn chê
Đừng vì "sỹ rởm" sợ "quê" trong nhà.
Ra đường, đĩnh đạc tự ta!
Không vênh váo, chẳng tỏ ra khinh người.
Thấy ai thua kém- chẳng cười
Gặp kẻ bất nhẫn, hại đời- thẳng tay
Sống quân tử, chẳng ta đây.
Thiên hạ kính nể- vợ "rầy"- vợ hư!
Dậy vợ, cũng phải từ từ
Xin chớ nóng nảy- lừ đừ- tát tai.
Đánh vợ- chẳng thể nguôi ngoai
Thêm đau trong dạ, làm phai nhạt tình!
Dễ bị phụ nữ họ khinh
Lời khôn- nói nhẹ- gia đình yên vui!
*Gia đình
chính là 1 quốc gia nhỏ trong xã hội, và người chồng là quốc vương trong đó.
Bấy
lâu anh vẫn làm vua
Mọi thứ đủ hết chỉ thua ngai vàng
Mỹ nữ chỉ có một nàng
Gọi luôn là hậu lót hoàng hoặc hoa
Cung tần cũng chính là bà
Kiêm nhiệm bao thứ rất là đảm đang
Một hôm ngủ dậy bàng hoàng
Vua thành thái giám -Để nàng lên ngôi
"Nước" hàng xóm cũng vậy thôi
Đêm qua cũng bị truất ngôi trị vì
Bây giờ Âm thịnh Dương suy
Mọi thứ đủ hết chỉ thua ngai vàng
Mỹ nữ chỉ có một nàng
Gọi luôn là hậu lót hoàng hoặc hoa
Cung tần cũng chính là bà
Kiêm nhiệm bao thứ rất là đảm đang
Một hôm ngủ dậy bàng hoàng
Vua thành thái giám -Để nàng lên ngôi
"Nước" hàng xóm cũng vậy thôi
Đêm qua cũng bị truất ngôi trị vì
Bây giờ Âm thịnh Dương suy
Honsoi
Tới thời âm
thịnh dương suy
Giang san sẽ mất- vua trị vì ai?
Hoàng hậu dù có đại tài
Sâu sắc đến mấy- ra ngoài vẫn thua
Trong nhà, vua thực ra vua
Hoàng hậu- điểm tựa, kế thừa- con ngoan!
Quốc vương đổi ghế- làm quan
Hoàng hậu chiếm giữ ngai vàng- loạn quân!
Con cái chẳng làm thần dân
Bố không được trọng, con cần chi nghe?!
Loạn quân vương- loạn tứ bề!
Hậu cung thê thiếp đề huề lên ngôi
Còn Vua- thái giám ngậm ngùi
Lực bất chinh phạt- đành lui làm "bà"
Giang san sẽ mất- vua trị vì ai?
Hoàng hậu dù có đại tài
Sâu sắc đến mấy- ra ngoài vẫn thua
Trong nhà, vua thực ra vua
Hoàng hậu- điểm tựa, kế thừa- con ngoan!
Quốc vương đổi ghế- làm quan
Hoàng hậu chiếm giữ ngai vàng- loạn quân!
Con cái chẳng làm thần dân
Bố không được trọng, con cần chi nghe?!
Loạn quân vương- loạn tứ bề!
Hậu cung thê thiếp đề huề lên ngôi
Còn Vua- thái giám ngậm ngùi
Lực bất chinh phạt- đành lui làm "bà"
TSB
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen