Mỗi
đêm về, lời ru anh vọng lại
Từ
phương trời xa- thư thái tâm hồn
Với
ước nguyện- em sẽ ngủ thật ngon
Niềm
hạnh phúc- no tròn trên khuôn mặt.
Em
quen có anh- những chiều về nắng tắt
Vòng
tay yêu thương- ánh mắt diụ dàng
Quen
anh gọi- giọng âu yếm phương nam
Nghe
quyến rũ, nồng nàn, đằm thắm
Quen
thấy anh- hình hài sống động
Nét
môi yêu nôn nóng mỉm cười
Khi
nhìn thấy em, anh gọi „Mình ơi!“
Sao
da diết- thương góc trời phương đó…
Câu
chuyện tình yêu kéo dài muôn thuả
Chẳng
muốn xa nhau nên lần lưã từng giờ
Anh
ngồi đó, đằm thắm- em mơ
Giấc
ngủ say- anh chờ- hôn em mãiiiii
Trong
sâu thẳm- em quờ sang- tỉnh dậy
Anh
chẳng còn đây- nước mắt ưá lưng tròng
Ngày
gặp lại, hai đưá cùng chờ mong
Mình
bên nhau trong ấm nồng, say đắm
Khi
em ngủ rồi, anh mê mải ngắm
Khuôn
mặt trẻ thơ- trông giống thiên thần
Vô
tư lự, chẳng còn thấy nếp nhăn
Giọt
nước mắt- khô nhanh như khi khóc
Thương
em thật nhiều- bước đường dài khó nhọc
Anh
muốn dang tay- diù em dọc sông đời
Chèo
thuyền tình xuôi về hướng biển khơi
Trao
đắm đuối- mắt em ngời hạnh phúc!
Đêm đông gà gáy
chuyển canh,
Cụ ngủ không được, cụ đành tự ru…
Hứng tình khao khát người xưa,
Tay tròn làm gối, mây mưa, nõn nà…
Trở mình sờ phải vợ già,
Sực tỉnh, mới biết chỉ là chiêm bao
Cụ ngủ không được, cụ đành tự ru…
Hứng tình khao khát người xưa,
Tay tròn làm gối, mây mưa, nõn nà…
Trở mình sờ phải vợ già,
Sực tỉnh, mới biết chỉ là chiêm bao
Sông Quê
Sông quê quyến rũ yếm đào
Vén váy lặn ngụp nên nao cả hồn
Đêm về mới thấy bồn chồn
Nằm mơ chợt khát nụ hôn thuả nào
Trằn mình trong giấc chiêm bao
Quờ tay chạm phải má nào nhăn nheo
Giật mình hồn viá bay vèo
Tưởng tiên thì cũng gắng trèo một phen
Chẳng ngờ má ấy thân quen
Vợ mình- thôi vậy, ôm em cũng đành.
Vén váy lặn ngụp nên nao cả hồn
Đêm về mới thấy bồn chồn
Nằm mơ chợt khát nụ hôn thuả nào
Trằn mình trong giấc chiêm bao
Quờ tay chạm phải má nào nhăn nheo
Giật mình hồn viá bay vèo
Tưởng tiên thì cũng gắng trèo một phen
Chẳng ngờ má ấy thân quen
Vợ mình- thôi vậy, ôm em cũng đành.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen