Nhân ngày nhà giáo Việt nam TSB vào Blog chị Ngọc Diệp và đọc được đoạn
hồi ký chị viết về một học trò nghèo cá biệt cuả chị, cảm động tấm chân tình cuả
một Nhà giáo có lương tri và tình cảm. Một tâm hồn rất đời, rất Người làm TSB
khóc theo như 1 đứa trẻ con, chỉ vì nhớ tới người Thầy giáo đã khuất núi từ lâu
lắm rồi.
Những củ khoai nóng cuả một Thầy giáo nghèo
dúi cho cô bé nhỏ đói ăn ngày xưa…..Ngày trở lại, Thầy giáo đã không còn nưã,
nhưng trong tâm hồn TSB, Thầy mãi còn hiện hữu, để từ đó cho đến bây giờ, TSB
luôn cố gắng sống thật tốt để trả nghĩa cho Thầy, mong hương hồn Thầy giáo nơi
chín suối được thanh thản yên bình! Thầy Dương ơi !
Xin cám
ơn cô giáo Ngọc Diệp ! Xin được trở lại làm cô trò nhỏ trong tình cảm yêu
thương đầy lòng nhân ái cuả Cô qua bài viết này ! Kính chúc Cô giáo và gia
đình, cùng toàn thể các Thầy, Cô giáo tận tâm vì một thế hệ trẻ Việt nam mai
sau- mãi luôn mạnh khoẻ, sáng suốt và tận tụy để dìu dắt những tâm hồn trẻ thơ
hướng tới một tương lai tươi sáng !Đôi mắt đen tròn trên gương mặt tái
Vì thiếu ăn và nhỏ dại giữa đời.
Thật hiếm hoi, thấy em nở nụ cười
Bởi hạnh phúc xa rời từ khi bé.
Mẹ là chiếc bóng, qua chuyện bà kể
Cha bận làm ăn, nên ít rẽ qua nhà
Thân nhỏ nhoi, suốt ngày phải lê la
Nhặt rác vụn, góp thêm bà may sắm.
Thiếu thốn trăm đường- tính tình trầm lặng
Chỉ cặp mắt đen cháy sáng chẳng tàn
Nỗi khao khát trí tuệ được mở mang
Khi vào lớp, "nuốt" vội vàng từng chữ.
Thương học trò nghèo- ân tình cô sẻ nưả
Sách, vở, bút chì, cả những bưã lỡ làng
Cô giáo nhân hậu, gói ghém mang sang
Chút an ủi thay diụ dàng- tình mẹ.
Trái tim trẻ con cảm động run khẽ
Nghẹn ngào, dấu yêu, trân qúi- để đáy lòng!
Ngày nhà giáo- đáp lại lòng cô mong,
Những điểm 10 đỏ hồng trong trang vở.
Tình cảm đứa con
dâng mẹ* hiền trăn trở,
Một đoá hoa sẽ mãi nở- tặng Người!
Lòng thầm gọi: "Con yêu lắm- Mẹ ơi!"
Tấm chân tình cuả cô-
trong đời thật hiếm!
Giành trọn một ngày dầm mưa con kiếm
Chẳng đủ tiền mua hoa,
đành hiến tặng lòng mình!
Bông hoa nhựa vàng dù cũ- vẫn xinh
Ẩn chưá trong đó những ân tình đưá trẻ.
Cô giáo ơi! lòng con là như thế
Một đoá hoa- Mẹ nhớ nhé!- không tàn!
Dù sau này, đời thăng trầm gian nan
Niềm hạnh phúc cô gieo-
trao muôn vàn ánh sáng!
Từ trái tim con- tình cô mãi không cạn!
Làm hành trang, mạnh dạn bước vào đời.
Bà mất rồi, đành giã biệt cô ơi!
Đành theo cha- những lời cô-ghi nhớ!
Dù cuộc đời con bắt đầu từ đau khổ,
Lòng tốt cô gieo- niềm tin có phép mầu!
Con sẽ gắng vượt qua mọi nỗi đau
Ngày trở lại- không còn sầu vương mắt!
Xin gửi lại đây, tấm lòng chân thật
Nhịp đập cảm thông, chất ngất nỗi niềm!
Cuả một "đứa trẻ" trùng cảm xúc riêng
Giành tặng Cô- tình thiêng liêng trân qúi!
Cám ơn Cô giáo Ngọc Diệp thật nhiều!!!
*Mẹ ở đây có nghiã chính là Cô giáo Ngọc Diệp nhưng được
học trò yêu qúi coi như mẹ mình.
TSB
TSB ơi
AntwortenLöschenĐẹp lắm
Ohhhhhhhhhhhhhhhh Chào mừng anh! Em thích quá thấy anh và Phù Sa tìm được vào Blog cuả em. Anh nhớ ghé thăm thường nhé. Từ nay em sẽ chuyển dần bài về bên này. Mặc dù vậy cũng sẽ thả thêm bài mới bên đó đến lúc đóng cửa. Chúc anh chị và gia đình một mùa giáng sinh an lành, vui vẻ nhé!
LöschenChào bạn iu
AntwortenLöschenMới đó mà bạn post được nhiều bài thế rồi
Vui nhé bạn
Bạn yêu qúi, Mình vui qúa vì dọn nhà mới có ngay bạn và anh Hoangdo sang thăm. Yêu bạn lắm!Chúc một muà giáng sinh an lành và vui vẻ, ấm cúng bạn nhé! iuuuuuuuuuuuu
Löschen