(Kỷ niệm một thời buồn bã)
Nước mắt cứ rơi....
dù không muốn khóc
Không muốn than van...
Sao tim óc rã rời?
Lòng vẫn thầm gọi hai chữ “Mình ơi!”
Trong đau đớn những lời thơ buồn bã
Nước mắt cứ rơi....
vào lòng biển cả
Mặt chát, đắng cay, tan rã ....tim buồn
Đêm thật dài...
hoang lạnh giữa cô đơn
Rỉ rả tiếng... côn trùng như đang khóc…..
Buốt thấu tim gan...
từng hạt.... eo óc
Day dứt tình phai...
Tang tóc thi hồn
Lệ chẩy nhạt nhòa, nức nở từng cơn
Trong tiếng gió nghe sao hồn buốt giá....
Tình chỉ mình Anh
Đã trao tất cả....
Sao trái tim
phải tan rã trong buồn?
Xa xót đáy lòng, lệ chẳng ngừng tuôn....
Đời vô nghĩa, nếu trăng tròn không sáng
Nếu Tiếng Sóng muôn đời câm lặng....
Nếu vắng anh, em sẽ chẳng còn gì...
Nên nước mắt rơi... ướt lạnh bờ mi
Và đêm trắng cứ thầm thì day dứt....…
Thanh Bình 03.11.2013
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen