Đã 48 năm cuộc chiến ĐẪM MÁU BẮC NAM TƯƠNG TÀN do đcsvn với sự trợ giúp của TQ và LX khai mào hùng hổ đưa quân MB XÂM LƯỢC MN trôi qua.
Những tưởng Đất nước thống nhất, lòng người hai miền sẽ hoà hợp để cùng nhau chung tay xây dựng Đất nước mạnh giàu, Dân tộc phồn vinh....
1/ Do người MN BỊ mấy triệu dân MB tuân lệnh đảng xông vào “GIẢI PHÓNG” họ KHỎI SỰ VĂN MINH THỊNH VƯỢNG, buộc họ phải TỪ BỎ QUYỀN LÀM NGƯỜI TỰ DO mà họ được thụ hưởng dưới thời VNCH. BỊ CƯỚP SẠCH CẢ TÀI SẢN và BỊ TRÒNG VÀO CỔ những VÒNG XÍCH SẮT NÔ LỆ, KHÔNG CHO PHÉP HỌ ĐƯỢC LÀM NGƯỜI như HPVN qui định.
Chính quyền của đcsvn QUÁ TÀN BẠO VÀ BẤT NHÂN. Chúng KÌM KẸP DÂN MÌNH và chỉ cho phép dân VN làm việc, ăn, ngủ như những con súc vật nuôi trong chiếc “LỒNG SẮT CƠ CHẾ” của đảng chụp lên đầu. Cái gì cũng phải XIN và chờ .... CHO PHÉP đến dài cổ.
Với người MB, đcsvn đã rèn họ qua cuộc THẢM SÁT ĐẪM MÁU trong cuộc CCRĐ “long trời lở đất” 1954, nên có lẽ ĐÃ THÀNH “THÓI QUEN” CÚI ĐẦU LÀM NÔ LỆ CHO ĐẢNG!? Còn người MN thì KHÔNG!!!
Người MN không quen với việc KHÔNG ĐƯỢC NÓI TIẾNG NÓI NGAY THẲNG, TRUNG THỰC của những CON NGƯỜI về những SỰ THẬT BI ĐÁT, BẤT CÔNG và PHẪN UẤT đang hàng ngày diễn ra quanh họ như thời VNCH.
Người dân MN không thể quen với việc đi tới đâu, làm việc gì họ cũng bị THEO DÕI, KIỂM SOÁT, HOẠNH HỌE và..... ngoài THUẾ, còn LỆ và PHÍ chồng chất....mà không được phép hỏi hay chất vấn. Chưa kể còn bị PHÂN BIỆT LÝ LỊCH, bị chính quyền mới coi họ như CÔNG DÂN HẠNG 2, không có quyền vào ĐH; không có quyền vào làm tại các cơ quan nhà nước và du học....(có lẽ bầy bodo quen trò phân biệt này của đcsvn với dân ngay trên đất nước mình, nên chúng tưởng Việt kiều ở các nước khác cũng bị coi rẻ như đcsvn KHINH DÂN MÌNH như thế, mà không biết rằng, CHỈ CÓ CS MỚI COI RẺ NHÂN DÂN thôi!!!)
Nỗi ĐAU MẤT NƯỚC, chồng nỗi UẤT HẬN vì bị trói buộc, tròng bao vòng xích vào cổ cứ âm ỉ trĩu nặng trong lòng dân MN, chưa kể tới cú SỐC NGAY TỪ ĐẦU DO BỊ ĐẢNG LỪA TỐNG GIAM TẤT CẢ QUÂN, DÂN, CÁN, CHÍNH thời VNCH và đẩy vợ con họ lên “vùng kinh tế mới” với mục đích ĐẦY ĐOẠ, CẢI TẠO KHÔNG GIAM GIỮ - một cách trả thù HÈN HẠ của chính quyền do ĐCS = Đảng Cướp Sạch dựng lên nữa!
2/ Đã vậy, đại đã số dân MB cứ “vô tư” chạy theo đuôi ban TUYÊN LÁO trung ương tưng bừng ăn mừng ngày “chiến thắng 30.04” và tự hào đã “giải phóng MN thống nhất đất nước” với rừng cờ THẤM ĐẪM MÁU CỦA “ĐỒNG BÀO MN RUỘT THỊT”....
Họ “ngạo nghễ” khoe đã từng là bộ đội trong “binh đoàn oai hùng” với HAI BÀN TAY VẤY ĐẦY MÁU ĐỒNG BÀO MN mà NƯỚC BIỂN ĐÔNG CŨNG KHÔNG THỂ RỬA SẠCH! Họ “ngạo nghễ” nhìn nỗi BẤT HẠNH, NHẪN NHỤC CỦA ĐỒNG BÀO MN và thầm hả hê “cho bọn bay chết, vì bọn bay từng được sướng hơn chúng tao ngoài Bắc”; họ coi sự chịu đựng của người MN trong chế độ KÌM KẸP của đcsvn là “chuyện bình thường”, vì họ ĐÃ QUEN CHỊU NHỤC CÚI ĐẦU TRƯỚC ĐCSVN (tay sai đắc lực của đcstq) NHƯ THẾ TỪ LÂU RỒI!?
3/ Nhiều người mang tiếng trong giới “đấu tranh cho Tự Do, Dân chủ”, Nhưng lại adua chỉ trích người MN, cho rằng họ “KỂ CÔNG” GỬI HÀNG CỨU TRỢ CHO LŨ LỤT MT, để rồi trách dân MB không giúp người MN khi dân MN bị NGĂN SÔNG CẤM CHỢ CHẾT VÌ ĐÓI VÀ BỆNH TẬT KHÔNG THUỐC MEN TRONG ĐẠI DỊCH. Đám người MB này cho rằng “người MB đói khổ hơn người MN” và vì “gần TQ hơn nên bị CSVN đè đầu cưỡi cổ, khổ hơn dân MN ít ra đã từng một thời được sống Tự Do trong chế độ VNCH”, hay “bao gia đình MB bất hạnh vì cho tới nay vẫn không tìm thấy mộ người thân”..... (ai bảo theo đảng vào MN CƯỚP CHÍNH QUYỀN CHO ĐẢNG CƯỠI CỔ, chết mất xác, gây họa cho hàng triệu người khác làm chi, để giờ than “khổ”? Sao không đào ngũ hay phản chiến như thanh niên Nga bây giờ???)
Trong khi người MB không hiểu rằng, chính họ ĐÃ QUEN VỚI NỖI KHỔ BỊ KÌM KẸP, BÓC LỘT của đcsvn lâu nay rồi, sẽ KHÔNG ĐAU KHỔ VÀ UẤT HẬN như người MN đang được sống trong sung sướng, an bình, tự nhiên bị người MB tràn vào BẮN GIẾT, CƯỚP SẠCH, PHÁ SẠCH và ĐÀY ĐOẠ, BÓC LỘT, PHÂN BIỆT ĐỐI XỬ NHƯ CÔNG DÂN HẠNG HAI TRÊN CHÍNH MẢNH ĐẤT CHA ÔNG HỌ ĐỂ LẠI, thì NỖI ĐAU KHỔ GẤP NGÀN LẦN!
Vì thế nỗi UẤT HẬN của dân MN càng tăng cao, khi họ bị ai đó chỉ trích là “thua cuộc chạy tụt quần”, “bám càng”, “ăn bơ thừa, sữa cặn của Mỹ”.... trong khi kẻ nói những lời đó không thấy Đ.I/ẾM NHỤC khi giờ đây cả dàn lãnh đạo ĐCSVN “ngạo nghễ chiến thắng” của nó đang PHẢI ÚP MẶT SỤC BÔ TQ và QUỲ GỐI KHOM LƯNG LIẾM GIÀY CHO MỸ ĐỂ ĂN XIN!???
Người dân MN càng tức giận hơn, khi bầy THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ, U MÊ kia bôi nhọ lá cờ vàng thiêng liêng (vốn là lá cờ truyền thống của nước VN ĐỘC LẬP KHÔNG LỆ THUỘC TQ xưa mà VNCH chỉ kế tục) đã in sâu trong tiềm thức và trái tim của người dân MN, y như lá cờ Phúc Kiến của TQ mà HCM XIN MAO mang về làm quốc kỳ của đcsvn cho dân MB tôn thờ vậy!
3/ Khi VN KHÔNG CÒN GIẶC NGOẠI XÂM đã 48 năm, mà đcsvn KHÔNG ĐEM LẠI ĐƯỢC NỀN DÂN CHỦ, TỰ DO, THỊNH VƯỢNG CHO TOÀN DÂN VN. Ngược lại, những gì mọi người nhìn thấy là “phát triển” ở VN ĐỀU THUỘC QUYỀN SỞ HỮU TƯ NHÂN CỦA CÁC TẬP ĐOÀN KINH TẾ SÂN SAU CỦA GIỚI QUAN CHỨC VN, trong khi NỢ KHỦNG ĐỔ XUỐNG ĐẦU DÂN VN.
Khi người dân VN liên tục BỊ CƯỚP MỌI QUYỀN SỐNG LÀM NGƯỜI và BỊ CƯỚP ĐẤT ĐAI; BỊ ĐỐI XỬ BẤT CÔNG; BỊ BÓC LỘT thông qua THUẾ, LỆ và PHÍ QUÁ CAO; KHÔNG ĐƯỢC CHĂM LO CHO GD VÀ Y TẾ TỐT; KHÔNG ĐƯỢC XÉT XỬ CÔNG BẰNG..... thì người dân MN càng NUỐI TIẾC THỜI VNCH, và họ càng trở nên NHẠY CẢM hơn trước những công kích, châm chọc của người MB (nói chung) đối với họ!
Tôi là NGƯỜI MB, nhưng THẤU HIỂU NỖI ĐAU của người MN. Lại càng NỂ PHỤC dân MN qua cách KHU XỬ TÌNH NGƯỜI và NHÂN BẢN của họ, nên không thể im lặng khi thấy dân MB cay cú đua nhau chửi dân MN là “ngu mới để bọn CS nó thắng” (do một nhóm người MN trong mặt trận DTGPMN BỊ LỪA làm nội ứng cho CSMB); rồi “bọn CS nó đánh chiếm MN chứ có phải dân MB đâu mà trách” (vậy CS MB lấy quân ở đâu để đánh chiếm MN vậy? Hay mượn quân TQ?); rồi “ở đâu chẳng là dân MB? Dân MN cũng là dân Bắc đi mở cõi đó chứ”....v.v..... và mây mây....
Khi người MB KHÔNG CHỊU THẤU HIỂU NỖI KHỔ CỦA NGƯỜI MN, lại cứ càng cổ CÃI CÙN KIỂU “NÝ NUẬN CS” đổ loanh quanh thì.... người MN HỌ GHÉT là PHẢI!
Vì tôi là NGƯỜI MB CŨNG GHÉT lũ dòi bọ BỊ ĐCSVN NHỒI SỌ, mạt hạng về nhận thức, thiếu trái tim NHÂN ÁI, TÌNH NGƯỜI, hay GHEN GHÉT TỴ HIỀM, lại ÍCH KỶ NGẠO NGHỄ CHUA NGOA với chính Đồng bào mình, nhưng cứ đòi hỏi dân MN phải “trân trọng, biết ơn” và coi mọi sự GIÚP ĐỠ, QUYÊN GÓP của họ như “trách nhiệm” mà chẳng cần phải đáp lại.
Tự dân MB (tôi không vơ đũa cả nắm, nhưng khi là số đông, thì ai cũng gọi như thế được) BỊ MẮC BẪY CS, làm mọi TRÒ BẨN, KHIÊU KHÍCH, CHÂM CHỌC..... theo hiệu lệnh của ban tuyên láo TƯ (vốn là TAY SAI ĐẮC LỰC CỦA TRUNG CỘNG) nhằm CHIA RẼ KHỐI ĐẠI ĐOÀN KẾT DÂN TỘC VIỆT, mới khiến người MN vốn CHÂN TÌNH, GIÀU LÒNG YÊU THƯƠNG phải nổi giận!
Nếu ai cũng LẤY YÊU THƯƠNG HOÁ GIẢI HẬN THÙ, chứ đừng NGẠO MẠN KIỂU CS, thì làm sao có chuyện người MN ghét và tẩy chay mình!? Mình KHÔNG LÀM GÌ CÓ LỖI VỚI DÂN MN, thì cho dù họ có chửi “dân MB” tôi cũng CHẲNG THẤY ĐỘNG LÒNG, nếu họ chửi đúng!
Tôi ở Đông Đức và đã trải qua thời kỳ người dân Đông Đức vì bị MẤT VIỆC tạm thời do thay đổi chế độ sau khi bức tường Berlin sụp đổ, đã đổ hết tội “cướp việc làm, chiếm nhà ở của người Đức” cho người nước ngoài (trong đó có người VN)..... Họ không chỉ căm hờn xuống đường, dán khẩu hiệu tẩy chay người nước ngoài khắp nơi; mà khi nhìn thấy mình, họ còn dơ ngón tay giữa có ý chửi “ĐM mày”; hoặc vào quán ăn của mình công khai kích động người khác vì cho rằng mình “CƯỚP VIỆC LÀM CỦA NGƯỜI ĐỨC”....
Nhưng với sự THẤU HIỂU và tấm lòng BAO DUNG, NHÂN HẬU, tôi đã CHÂN TÌNH GIẢI THÍCH BẰNG LÝ LUẬN CHẶT CHẼ TỪ VỐN HIỂU BIẾT của bản thân (vì luôn theo sát mọi chuyển biến chính trị, cũng như chính sách của chính quyền Đức), tôi đã HOÁ GIẢI MỌI SỰ THÙ HẬN, và trở thành một doanh nghiệp người Việt thành đạt, chiếm được tín nhiệm của rất đông khách hàng tại vùng tôi ở và luôn được hàng xóm chung quanh chào hỏi niềm nở, cũng như sẵn sàng giúp đỡ!
Hãy trao đi TÌNH YÊU THƯƠNG TỪ SỰ CẢM THÔNG SÂU SẮC với nỗi đau mất mát của người khác, bạn sẽ nhận về những niềm vui và sự an bình!
Muốn người MN không căm ghét và nể phục mình, thì người MB PHẢI THẤU HIỂU NỖI MẤT MÁT LỚN LAO CỦA NGƯỜI MN TRONG CUỘC CHIẾN ANH EM TƯƠNG TÀN, MỞ LÒNG BAO DUNG CẢM THÔNG và SẴN SÀNG CHIA SẺ VỚI HỌ, NHẬN LÃNH TRÁCH NHIỆM ĐÃ TỪNG SAI LẦM GÓP PHẦN XÂM LƯỢC (cho dù bị đcsvn cưỡng bức) về mình để cùng nhau hướng lòng CĂM THÙ VÀO BẦY GIẶC NỘI XÂM ĐANG TIẾP TAY CHO TQ NGOẠI BANG TÀN PHÁ ĐẤT NƯỚC, HUỶ DIỆT DÂN TỘC MÌNH, chứ đừng MẮC BẪY TUYÊN LÁO, lao vào chỉ trích nhau nữa!
Tôi tin, nếu người MB bỏ được thói ÍCH KỶ NHỎ NHEN, thì người MN với bản tính HÀO SẢNG, RỘNG LƯỢNG VÀ TỐT BỤNG, sẽ sẵn sàng quên đi nỗi đau để hoà hợp Dân tộc, tạo sức mạnh vô song, thắng mọi KẺ THÙ NỘI, NGOẠI XÂM CỦA DÂN TỘC VIỆT!
Thanh Bình 17.05.2023
MỘT LÀN SÓNG PHẪN UẤT MỚI TỪ MIỀN NAM VIỆT NAM.
Tác giả Mai Thị Mùi
Chưa bao giờ có làn sóng kỳ thị “Bên kia vĩ tuyến” mạnh mẽ như bây giờ!
Suốt từ 75 đến giờ, dân Nam đã ăn đủ mùi tráo trở, xảo quyệt, lọc lừa rồi. Họ ấm ức, họ tức tưởi, họ chán ngán quá nhiều rồi. Người dân Nam nào lên tiếng sẽ bị cho là kỳ thị. Một người Bắc 54 lên tiếng cũng bị cho là mất gốc nên mới nói. Còn một người Bắc 75 lên tiếng thì họ cho là vào hùa với dân Nam. Tôi, một con Bắc kỳ 1985 lên tiếng thì bị cho là cố xóa vết tích Bắc kỳ, muốn chứng minh mình là thượng đẳng. Bác sĩ Nhàn Lê, Bắc kỳ 2000 lên tiếng bị cho là nói lấy lòng dân miền Nam.
Đến bao giờ, bao giờ người miền Bắc mới chịu nhìn nhận lại bản thân? Trên Facebook, tôi và Bs Nhàn Lê là hai người lên tiếng mạnh mẽ và thẳng thắn nhất về các thói hư tật xấu của người miền Bắc. Tại sao?
Chúng tôi đã sống ở cả hai miền, chúng tôi đã nếm trải cái khốn nạn, lưu manh của miền Bắc và sự tử tế, nhân hậu của miền Nam. Chúng tôi thấy cần thiết phải lên tiếng. Chúng tôi cất lên tiếng nói là để mọi người biết được cái xấu của mình mà sửa. Chúng tôi là người Bắc thì tiếng nói nhất định là công tâm. Mồ mả cha ông tôi còn ngoài Bắc, họ hàng tôi còn ở Nam Định, anh em cha bác nhà bà Nhàn còn đang xúm xít đâu đó ở một tỉnh miền núi phía Bắc, chúng tôi đâu có thần kinh mà nói xấu quê hương, đồng hương mình.
Và khi bài viết đăng lên cũng có nhiều ý kiến trái chiều. Những người đồng tình đầu tiên tất nhiên là người Nam, sau đó là Bắc 54, Bắc 75 hoặc các năm sau đó, hoặc có những người chỉ mới vào Nam mấy năm nhưng họ phải nhìn nhận đó là sự thật, vì họ đã thấy, đã trải nghiệm và hơn nữa là họ có nhận thức.
Những người phản ứng là ai? Là những người vừa vào Nam chơi mấy hôm rồi về hoặc đa phần là những người chưa bao giờ bước chân vào miền Nam.
Họ chưa chứng kiến những người đi phát đồ từ thiện cúi người cảm ơn những người đi nhận quà.
Họ chưa từng thấy một gã xăm trổ chặn đứa bé bán vé số lại chửi “đụ mẹ, ba má mày đâu để mày lang thang vầy?” rồi mua cho nó tô mì hoành thánh, sau đó mua hết xấp vé số của nó.
Họ chưa thấy một thằng nhóc phì phèo điếu thuốc trên cặp môi thâm sì nhưng hét vào mặt con mẹ tỉnh lẻ lên thành phố đang lớ ngớ hỏi đường “Thôi nói hoài bà cũng không biết, chạy theo sau tui đi tui dẫn tới địa chỉ đó”.
Cái mà người miền Bắc có trong đầu là gì? "Đảng đã cho ta một mùa xuân đầy ước vọng, Có sách mới áo hoa đây là nhờ ơn Đảng ta, Đảng là kim chỉ nam cho mọi hành động, Tình bác sáng đời ta..." Nên trong một comment phản biện em ếch kia mới hỏi một câu hết sức thanh niên cách mạng đồng chí hội: “Chị đã kết nạp đảng chưa?”
Trong đầu thanh niên miền Bắc thì đầy những khái niệm: "Miền Nam ăn bơ thừa, sữa cặn của Mỹ, bọn Công giáo theo ông Diệm vào Nam, bọn ba sọc đu càng, không có miền Bắc thì miền Nam giờ này vẫn còn dưới ách kềm kẹp của Mỹ-Ngụy..." Chả vậy mà một cô sinh viên tuổi đời chưa tròn 20 mới phơi phới đòi đi giải phóng miền Nam lần nữa...!
Chính vì vậy mà họ luôn mang tâm thế của kẻ thắng cuộc, trịch thượng, thượng đẳng. Với lối giáo dục sai lệch và bóp méo lịch sử, họ không biết phân biệt phải trái và ăn nói như những kẻ vô giáo dục. Đọc tất cả các status, các comment phản biện thì cảm giác chung đều là ngụy biện, lấp liếm, đổ lỗi, giận hờn, trách móc và trên tâm thế của kẻ ban ơn. Tất cả những điều đó chỉ gây cho người đọc một cảm giác khinh khi, chán ngán và nếu nhân văn, độ lượng một chút thì có thể nói rằng chỉ thấy thương cho những kẻ kém hiểu biết và tự ti mà thôi.
Thôi thì bò đội nón ta sẽ gỡ nón cho bò, bị nhồi sọ thì ta sẽ tẩy não. Nhưng còn những người hiểu thời sự, thời cuộc thì sao? Đó là những người lớn, những DLV, ĐHV, kols. Những người này thừa hiểu biết về thời cuộc, sự thật và lịch sử nhưng vì nhiều lẽ, tự ái có, tự ti có, cố chấp có, bẻ lái có, vì tiền cũng có, mà cố lái sự việc sang hướng khác.
Và nói chung là vì không được giáo dục tính khiêm nhường, biết nhận lỗi nên khi nghe chỉ trích là họ sửng cồ, xù lông, cố bảo vệ cái sai của mình. Và cái bế tắc trong luận điệu của họ thể hiện ở việc quay ra đổ lỗi cho nạn nhân. Tôi đã hai lần đọc status của hai phụ nữ miền Bắc chửi dân miền Nam ngu mới để mất VNCH vào tay CS. Thú thật, tôi thấy thương các bạn vô cùng.
Khi mới dành được độc lập, Hàn Quốc không lung linh như các bạn thấy bây giờ đâu. Một đất nước hoang tàn, đổ nát, lạc hậu và ngu dốt sau chiến tranh. Nhưng họ đã dẹp bỏ tự ái nhập cả bộ sách giáo khoa của Nhật, là kẻ thù xâm lăng mà họ vừa đánh đuổi, về dịch ra để học. Và hiện nay có một Hàn Quốc với Sam Sung, Deawoo, Huyndai mà thế giới biết đến.
Khi công nghệ chưa phát triển, hàng hóa của Hàn Quốc xếp trên kệ chỉ để vui mắt chứ không mang lại lợi ích kinh doanh gì. Một lần có du khách Phương Tây ghé thăm quầy hàng xem qua món hàng lưu niệm thủ công rồi bỏ đi. Cô nhân viên khi ấy đã khổ sở dùng hết khả năng ngôn ngữ lẫn chân tay của mình, thậm chí là cả van lạy và nước mắt chỉ để người khách kia mua món hàng đó. Lợi nhuận món hàng có thể không phải là chuyện sống chết nhưng cô đang cố gắng giới thiệu quốc gia mình ra thế giới.
Du khách kia ra về, có thể không hài lòng với món đồ lưu niệm thô kệch, xấu xí đó, nhưng chắc chắc ấn tượng về một cô nhân viên cầu thị, có tinh thần tự tôn dân tộc sẽ khó phai mờ, và biết đâu trong những lúc trà dư tửu hậu, gã mắt xanh mũi lõ đó không vô tình quảng bá hình ảnh người Hàn Quốc chịu thương, chịu khó, nhẫn nhục, tự tôn đó cho bạn bè năm Châu.
Tất nhiên không phải ngẫu nhiên mà có một Hàn Quốc như ngày hôm nay. Không phải ai cứ sinh ra cũng sẽ có lòng tự tôn dân tộc như cô nhân viên bán hàng kia. Tất cả là do giáo dục. Giáo dục không chỉ từ nhà trường và gia đình, mà còn từ xã hội và tự giáo dục. Tự giáo dục tức là các hình thức thay đổi bản thân thông qua quan sát, học hỏi từ sách báo, ứng xử của những người xung quanh và nhận thức.
Trên 18 tuổi là chỉ còn tự giáo dục. Nhưng hình như thanh niên miền Bắc không có được kỹ năng này. Họ đi du lịch chỉ để chụp hình khoe facebook chứ không phải tìm hiểu đời sống, con người, tập tục, văn hóa của một vùng đất lạ. Họ dùng internet chỉ để giải trí, facebook của họ chỉ dùng để mua hàng online, khoe của và chat chít. Nếu không, họ đã không hớn hở đòi đi giải phóng miền Nam một lần nữa.
Làm thế nào để dư luận không đào xới thêm chuyện Bắc-Nam nữa? Rất đơn giản, các anh chị miền Bắc vốn văn hay chữ tốt, chữ nghĩa một bồ thế nào chả có cách viết. Có điều các anh chị chỉ lo chữa lửa bằng xăng vì các anh chị không biết cúi đầu.
“Bắc kỳ 1985” này cũng không thiếu chữ. Nhưng tôi đâu có đòi giải phóng miền Nam nên mắc mớ chi tôi phải viết. Tại sao tôi phải ngửa váy hứng dừa...?
Mai Thị Mùi
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen