Seiten

Sonntag, 14. November 2021

"NẾU TỔ QUỐC MAI NÀY KHÔNG CÒN BIỂN"....

 

"NẾU TỔ QUỐC MAI NÀY KHÔNG CÒN BIỂN"....

(Câu Thơ của Nhà thơ Nguyễn Duy Xuân)

(Xin tiếp câu trên).......
Mẹ Việt Nam ơi, nghe .... khiến lòng đau...
Mất biển đảo, chắc dân phải cúi đầu?
Không lối thoát.... lấy đâu mà ..."phát triển"???

Quặn thắt tim con, thương phận cái kiến....
Dân Việt Nam... đang bị biến thành TÙ.....
Không lẽ .... im lặng chịu nhục ngàn thu???
Hay đứng dậy..... Nguyên khí từ Đất Mẹ!?

Gần thế kỷ .... máu Dân tộc thay lệ...
Đảng "sửa sai".... rồi VẪN THẾ.... GIẾT CÀN....
Khắp nơi giờ.... toàn một lũ THAM, GIAN
Nên.... Đất Mẹ cứ MẤT DẦN cho cướp....

Biển giờ đây.... khắp nơi tàu Trung quốc
Chúng NGANG NHIÊN XÂM LƯỢC hết Biển Đông
Hải phận mình... tàu chiến Trung lòng vòng....
Đảng còn mải... "đại hội" không ai đuổi......

MẤT BIỂN THẬT RỒI!!!..... Đảng không hề chối...
Giả làm ngơ... cùng Trung hội ...."kết tình"
Thề "keo sơn" nguyện "gắn bó" hết mình...
"Đối tác toàn diện".....đảng khinh dân ...cỏ rác....

DANH DỰ - TRÁCH NHIỆM không thể thoái thác!....
Dân tộc này KHÔNG BẠC NHƯỢC, ĐỚN HÈN!
Hãy ngẩng đầu... 90 triệu ĐỨNG LÊN!
Vì TỔ QUỐC.... giữ lời nguyền SÁT THÁT!

Dẫu vì Quê Hương, một lần phải chết...
Chết THẬT VINH, không khuất phục cúi đầu
Thà một lần.... hơn ngàn đời khổ đau...
Cứu Tổ quốc... để ngàn sau .... VINH HIỂN!

Thanh Bình 15.04.2021

Bài thơ trên mình viết trong cảm xúc đau đớn quặn thắt, khiến lòng rưng rưng, nước mắt chứa chan vì nỗi xót xa cho con tàu Đất nước Việt Nam đang đắm chìm dần mang theo trên đó cả Dân tộc có truyền thống anh hùng chống giặc Phương Bắc từ ngàn đời, mà nay........ khi mình đọc được bài thơ “Nếu Tổ Quốc Mai Này Không Còn Biển” của Nhà Thơ Nguyễn Duy Xuân.
Xin trích đoạn tâm điểm nhất gửi tặng bạn đọc trang mình.

....Trích từ bài viết của Nhà văn Đỗ Trường....
"Viết và làm thơ khá lâu, nhưng người thưởng ngoạn ở hải ngoại mới biết đến Nguyễn Duy Xuân qua bài thơ “Nếu Tổ Quốc Mai Này Không Còn Biển” của anh vừa được nhạc sĩ Trần Chí Phúc phổ nhạc. Lời thơ như những nốt nhạc trầm buồn, tự sự về quê hương, đất nước. Như lời nhạc sỹ Trần Chí Phúc (đại ý) thoáng đọc qua bài thơ, hồn đã rung lên, cầm đàn, ông hát, những nốt nhạc như có ngàn con sóng chợt vuột ra. Tôi nghe đi nghe lại ca khúc này, trong tâm trạng vô cùng bồi hồi, xúc động. Dường như âm nhạc đã tải hết hồn cốt của bài thơ. Tôi ít thấy có bản nhạc nào phổ từ thơ, tác giả giữ nguyên lời, (không thêm cũng như bớt) của cả bài thơ như ca khúc trên. Khi ca khúc ra đời, được phổ biến rộng rãi trên báo hải ngoại cũng như trong nước, nhưng gần đây không hiểu sao các trang trong nước đều gỡ bỏ?

Đảo đã mất và biển đã bị cắt, Tổ Quốc như con tầu mắc cạn. Cả bài thơ là những câu hỏi giả định, thay cho một lời cảnh báo:
Nếu Tổ Quốc mai này không còn biển
Về đâu những con sóng vỗ bờ
Những cánh chim hải âu chao liệng
Những con còng vẽ cát vu vơ?
Nếu Tổ Quốc mai này không còn biển
Những con tầu chẳng thể ra khơi
Đâu những chiều hoàng hôn cập bến
Cá đầy khoang rạng rỡ mặt người?
Nếu Tổ Quốc mai này không còn biển
Bỗng thấy hoang vu những bến bờ
Ba ngàn cây số trong câm lặng
Những bến tầu trống vắng chơ vơ?
Nếu Tổ quốc mai này không còn biển
Bình minh thôi mọc ở đằng đông
Phía ấy chỉ có dông bão đến
Mặt tiền đất nước sóng triều dâng!
Nhưng lịch sử chẳng bao giờ có nếu
Bởi ta yêu Tổ Quốc vô cùng
Dâng trọn cuộc đời ta chiến đấu
Cho người - muôn thuở vững non sông!

Bài thơ “Tổ Quốc Nhìn Từ Biển” của Nguyễn Việt Chiến và “Nếu Tổ Quốc Mai Này Không Còn Biển” của Nguyễn Duy Xuân, theo tôi là hai bài thơ viết về biển đảo hay nhất trong thời gian gần đây. Nếu bài “Tổ Quốc Nhìn Từ Biển” là những vần thơ khẳng định chủ quyền biển đảo, khí phách quật cường của cha ông, thì “Nếu Tổ Quốc Mai Này Không Còn Biển” như một lời cảnh tỉnh, hiệu triệu tinh thần cho con cháu hôm nay. Tổ Quốc ta mấy ngàn năm qua, triều đại nào, thế hệ nào cũng phải căng mình chống giặc phương Bắc. Biển là mặt tiền, nơi ông cha ta mở mang bờ cõi. Biển cũng là hậu phương vững chắc cho mấy mươi lần chống giặc ngoại xâm. Là một nhà giáo nên lời thơ Nguyễn Duy Xuân nhẹ nhàng, nhưng cũng rất rạch ròi, quyết liệt. Với ông biển mất là chúng ta sẽ mất tất cả:
“Nếu Tổ Quốc mai này mất biển
Bình minh thôi mọc ở đằng đông
Phía ấy chỉ có dông bão đến
Mặt tiền đất nước sóng triều dâng”

Điệp khúc, Nếu Tổ Quốc mai này không còn biển, đọc lên ta cảm thấy rưng rưng nghẹn ngào. Nỗi đau này không phải của riêng người nghệ sĩ, mà nó là cái đau chung cả dân tộc vậy.
Nếu bốn khổ thơ đầu là một câu hỏi, thì khổ kết của bài là lời câu trả lời chắc nịch. Hồn dân tộc mấy ngàn năm không bao giờ chịu khuất, chúng ta vẫn như những con tầu vượt sóng để ra khơi.

“Nhưng lịch sử chẳng bao giờ có nếu
Bởi ta yêu Tổ Quốc vô cùng
Dâng trọn cuộc đời ta chiến đấu
Cho người- muôn thuở vững non sông”....." Hết Trích.

Đỗ Trường

Ảnh: Trung quốc ngang nhiên đưa hàng trăm tàu dân quân biển giả danh "tàu đánh cá" áp sát đảo đá Ba Đầu nằm trong quần đảo Trường Sa của VN, (nhưng Philippines cũng tuyên bố chủ quyền)....chúng còn đưa cả tàu sân bay Liêu ninh và các tàu hộ tống xâm phạm sâu vào vùng lãnh hải nằm trong vùng kinh tế của VN, vào sát các giàn khai thác dầu khí của VN.....Philippines, Mỹ, Nhật, Úc .... đều đưa tàu chiến ra giám sát và ngăn chặn hành vi BÁ ĐẠO của TQ. Riêng chính quyền VN CÂM LẶNG..... Báo chí VN đưa tin như người NGOÀI CUỘC và có tờ còn đưa tin theo kiểu ca ngợi lực lượng hải quân của TQ "hùng mạnh".... THẬT ĐIẾM NHỤC!!!
Nguồn FB Chị Jenny Le Binh

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen