Seiten

Donnerstag, 10. April 2014

Xứ lạnh tôi yêu

Tôi yêu lắm, nước Đức này
Mỗi mùa Đông về tuyết lại bay
Dẫu buốt giá, vẫn tràn đầy vui thích
Trẻ con, Người lớn - chan hòa đùa nghịch
Ném tuyết vào nhau, khúc khích tiếng cười
Tôi yêu xứ sở Thu lá vàng rơi
Hồn ấp áp giữa một trời cảnh sắc
Quyền rũ lòng nhân, Thu không trầm mặc
Chim ca vang giăng mắc lối đi về


Tôi thích ngắm nhìn bạt ngàn chốn quê
Những cánh đồng gợi về miền dĩ vãng
Tôi yêu mùa Xuân, hồn thơ lãng đãng
Ngàn đóa hoa làm bạn khắp nẻo đường
Những con suối nhỏ róc rách dễ thương
Cây cỏ long lanh, ngậm sương trên lá
Tôi lặng ngắm, khi mưa Hạ lả tả
Cùng bạn Tri âm trao cả tình nồng



Dân Đất nước này ai cũng ước mong
Cuộc sống bình yên, đời không đau khổ
Cởi mở giao hòa, như tâm vốn có
Mỗi sáng chào nhau, bày tỏ tình người
Sẵn câu «Cám ơn!» kèm nụ cười tươi
Luôn góp tay giúp đời thêm sạch đẹp.
Trẻ em tới trường học lời lễ phép
Biết tự tin, không nhỏ hẹp, hại người
Hòa đồng, kính trọng, gạt bỏ chữ «Tôi»
Học lễ nghi, sống làm Người chân chính.

Berliner Dom trầm mặc, đơn côi trong một ngày đông giá như tâm trạng của tác giả
Berliner Dom trầm mặc, đơn côi trong một ngày đông giá như tâm trạng của tác giả Ivanhoe 76, 

Tôi yêu nơi này, không hề phủ định
Họ hơn chúng ta, bởi tại Chính quyền
Dân chủ, Xã hội, Đảng phái đa nguyên
Nên minh bạch, không lạm quyền áp bức
Không vu khống, Tòa công khai, chính trực
Tôn trọng Dân, quan chức gắng hết mình
Được dân tin tưởng, lợi dám hy sinh
Dẫn dắt Nhà nước hành trình thăng tiến
Quê hương thứ hai, tôi luôn hãnh diện
Muốn góp công dâng hiến cả cuộc đời.


Dân bị bịt miệng trước tòa

Giữa Đất nước này, thương Dân tộc tôi
Bốn mươi năm còn bao người đau khổ
Cấm nói lời ngay, hành xử nhăng nhố
Tham nhũng tràn lan, tội - đổ «Thị trường»
Quan chức hành dân, côn đồ nhiễu nhương
Cướp đất - Dân oan đầy đường khiếu kiện
Là Lãnh đạo, nhưng vẫn còn thiên kiến
40 năm phân biệt chuyện chống Tầu
Cấm cản dân lành Tưởng niệm nỗi đau
Xóa lịch sử, cúi đầu nghe Tập (Cận Bình) khiến
Thương lắm Việt Nam, dọc dài bờ biển
Bị giặc Trung lấn chiếm mất cả rồi
Lo lắng, xa xót cho Dân tộc tôi
Liệu ngày mai có thoát đời nô lệ?

Tiếng Sóng Biển



Và bị đạp thẳng vào mặt vì biểu tình phản đối Trung Quốc chiếm đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam
Tác giả bài viết: Tiếng Sóng Biển 

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen