“Anh và em bây giờ hai đứa 2 nơi”
Thân lạc loài, xa cách tận chân trời
Không cùng nhau chung đường, sánh bước có đôi
Xa thật xa, lòng chẳng muốn nói nên lời
Anh và em đâu còn ríu rít bên nhau?!
Sóng đại dương nhạt nhòa, ôm mối u sầu
Đêm lẻ loi tan tành, trăng khuyết thêm đau
Ôi, sương khuya chua xót, cỏ cây úa nhầu
Anh và em bây giờ, còn gì nữa đâu?
Tay chạm tay, lệ ứa, trái tim thêm rầu
Bên thềm trăng không còn mơ ước cùng nhau
Vần thơ yêu lạnh ngắt, xót xa nhạt mầu
Thôi, bây giờ anh chẳng cần em đâu
Rất vững vàng, tự lái lấy con tầu
Giữa sóng đời, anh dễ dàng quên mau
Bỏ em lại ngơ ngác trong mối u sầu
Thôi,
Lỡ rồi! Chỉ còn một trái tim đau
Và tình em chất nặng những úa nhầu
Cay đắng này xe thắt nghẹn đắng câu
Thơ nhỏ lệ phai phôi, chẳng sắc mầu
Thôi hết rồi, đời còn gì nữa đâu?
Mình đã xa
Tâm ứa lệ, đời tàn phai dãi dầu
Không còn anh, lưu luyến càng thêm đau!
Hồn quằn quại, mong thoát xác đớn sầu
Thôi, lỡ làng kiếp này mình chạm mặt nhau
Rồi xa cách, để trái tim chết rầu
Xin vĩnh biệt! tất cả nỗi niềm đau
Rời chốn cũ, đáy lòng xin vùi sâu …..
TSB
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen