Seiten

Mittwoch, 9. April 2014

Xa rời vườn thơ

Bài này là những xúc cảm của 1 người trong cuộc, đoạt giải nhất cuộc thi thơ Việt lần đầu tiên của cộng đồng người Việt tại CHLB Đức năm 2013. Những tưởng Thơ là những rung cảm rất Đời, rất Người, tinh khiết và trong sáng, Thơ không vụ lợi, không đua chen, tự hồn thơ chứa đầy chất Nhân Văn sâu sắc, nên dễ dàng xoa dịu mọi nỗi đau và hàn gắn lại Tình người. Nhưng Tiếng Sóng Biển đã hoàn toàn thất vọng khi chạm phải những con người ích kỷ, vụ lợi, tham lam  và thô tục. TSB vốn dĩ đang chua xót cho Nàng Thơ bị những kẻ không xứng đáng xúc phạm khi cuốn "Thơ Việt ở Đức" với 298 bài của 73 tác giả chưa kịp chào đời, lại gặp bài giã từ vườn Thơ của anh Sa Huỳnh, Trưởng ban Giám khảo cuộc thi thơ 2013, cũng là Trưởng Ban tuyển chọn các bài thơ cho Quyển Thơ đầu tiên này, nên cũng xin xa rời mãi mãi cái "Vườn Thơ" mà mình mới chạm chân tới chứ chưa kịp hòa mình vào. Lùi ra xa mà vẫn cứ tự hỏi lòng: Sao những người kinh khủng như thế mà cũng tự vỗ ngực khoe mình là "Nhà thơ" và có đầu "sách" ra đời được nhỉ? Thế mới biết thời nay loạn thật rồi. Kẻ cắp lên ngôi, người ngay bị dìm chết. Thật buồn là nó lại xảy ra ngay trong giới tinh hoa nhất là Thơ.



Nàng Thơ bỏ đi, lòng nhân tàn tạ
Thế gian đảo điên, dối trá u sầu
Còn chi đâu nữa mà để trao nhau
Tình nhân ái bắc cầu cho thương mến!?

Nàng Thơ dịu hiền, tâm mong điều Thiện
Ngỡ nối tay nhau, mang đến an lành
Đâu có ngờ, bão tố dậy trời xanh
Những cơn gió, giật cây cành tan nát

Nàng thơ ra đi, ngậm ngùi  nước mắt
Thương người ở lại se thắt nỗi lòng
Giữa đám đá sỏi, khô cằn ước mong
Hãy lưu giữ tia nắng hồng ngày cũ.

Vườn thơ xưa hoa tàn, cây héo rũ
Một bóng đơn côi ấp ủ nỗi buồn
Hình hài này -  thôi nhé, sẽ vùi chôn
Giữa tiếng chuông trong hoàng hôn khắc khoải.

Nàng Thơ dẫu xa, nhưng tình còn mãi
Trái tim trinh vẫn lưu lại với đời
Xin nguyện cầu cho mai hậu người ơi!
Thơ trở lại, hương xuân ngời ngợi thắm.


Đài Trang

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen