(đối bài viết „Tám“ của Đan Thùy)
Nước mắt trong lòng, nghe sao chua xót
Tủi phận lỡ tin lời ngọt ai trao
Mới ngày qua, tim chộn rộn nôn nao
Nay cay đắng, hồn chênh
chao than khóc.
Cớ sao đời mình, trăm
đường khó nhọc
Nhầu nhĩ, nhăn nheo, bạc
tóc, úa tàn
Chẳng dám trách người,
gieo nỗi trái ngang
Vẫn giữ nguyên những dịu
dàng thoáng chốc.
Trái tim đàn bà đôi khi
thật ngốc
Cứ khờ khạo yêu, than
khóc một mình
Không oán chàng, cố nguốt
nghẹn, làm thinh
Tự an ủi, khi đời mình
cô lẻ.
Trái tim đàn bà vốn là
như thế
Rộng lượng, bao dung,
chẳng thể giận người
Dẫu biết rằng, tình chỉ
để dỡn chơi
Vẫn lưu giữ chút bồi hồi
xó chợ
Trái tim đàn bà yếu mềm,
thương nhớ
Dù thoáng qua, cũng
trăn trở đáy lòng
Mơ ước thật nhiều, luôn
mãi cầu mong
Được Hạnh phúc bên chồng,
con yêu dấu.
Tiếng Sóng Biển
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen