TSB ví chiếc lá như đời một con người, lúc nhỏ vào đời nhỏ nhoi,
non nớt, cái gì cũng lạ lẫm, thích thú, và chẳng hại ai – ví như mùa Xuân. Khi
thanh niên, lá xanh mượt vững vàng, mang hết sức mình giúp cho đời thêm phần tươi
đẹp và giúp cho người giảm bớt những đau thương, khó nhọc – ví như mùa Hạ. Ở
tuổi trung niên - ví như mùa Thu, lá đổ muôn sắc, TSB muốn ám chỉ sự hiểu biết,
từng trải và thành đạt của một đời người tích tụ đem lại cho đời những đóng góp
quan trọng về mọi mặt, giúp xã hội tươi đẹp hơn. Ở tuổi này, nếu biết nâng niu
gìn giữ thì tình yêu sẽ sâu sắc, thấm đậm hương vị ngọt ngào hơn bao giờ hết, dù
tóc đã ngả mầu hay nếp nhăn đã hằn trên trán.
Mùa đông cuộc đời cũng không phải là vô dụng, nếu ta biết dùng
những kinh nghiệm quí báu của mình truyền lại cho con cháu mai sau, như lá rụng
về cội vẫn ủ kín giữ ấm cho gốc, rồi tan rữa làm phân bón cho chồi biếc mùa
xuân sau.
Con người biết sống hết mình vì nhân nghĩa sẽ không bỏ phí mùa
nào trong cuộc đời mình. Hãy sống sao cho có ích, bạn nhé!
Từng
chồi non, được hương xuân đánh thức
Mở
mắt hé nhìn, náo nức say mê
Vội
vã xòe ra đón gió xuân về
Non
nớt run trong tái tê giá buốt
Đón
nắng mặt trời, biếc xanh, bóng mượt
Lá hả
hê lả lướt giữa trời xuân
Hạ về
chói chang, lá hóa xanh ngần
Dịu
oi bức, lấy thân che bóng mát
Theo
gió rì rào, ngân lên khúc hát
Quạt
mát cho đời, xào xạc lá cành
Tô
mầu cảnh vật, thắm đượm thiên thanh
Đón
Thu tới, lá biến thành muôn sắc
Xanh,
vàng, tím, đỏ - trăm mầu giăng mắc
Hơi
thở thu gieo hoan lạc cho đời
Lá
dịu dàng đón tia nắng rơi rơi
Ngậm sương
đêm, ủ hương trời bát ngát
Thu
bay lá vàng, gọi tình khao khát
Trái
tim rung, nhịp dào dạt yêu thương
Lá
lót thảm trên khắp mọi nẻo đường
Vẫn
quấn quýt, vấn vương hồn cháy bỏng
Đông
ùa về, lá tàn phai nhanh chóng
Ủ đất
mẹ giữ nóng gốc hồi sinh
Sức
sống cây, lá đâu quản thân mình
Tự
tan rữa cho mầm xanh lại nhú…..
TSB
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen