Chị
dâu tôi đã có 2 đứa con gái. Giờ chị mang thai đứa thứ 3, cả nhà tôi hồi hộp và
mong ngóng nó sẽ là con trai. Người mong nhất có lẽ là Ba tôi, vì ông luôn quan
niệm “Con gái là con người ta, con dâu mới thực mẹ cha mua về”, và vì ông là trưởng
1 tộc họ to, co tiếng tăm trong xã hội, xưa có người làm vua, có quan đầu triều
danh tiếng, nên mặc dù đi theo cách mạng từ khi mới 14 tuổi, là cán bộ kỳ cựu,
nhưng ông vẫn quan niệm, phải có cháu đích tôn. Anh trai tôi cũng mong có thằng
“nối dõi tông đường”, không thì cứ bị chúng bạn chọc ghẹo “phải ngồi mâm dưới”….
Anh
tôi phải đi công tác luôn, nhưng gần tới ngày chị dâu tôi “ở cữ”, anh xin nghỉ
phép để “trực” vợ đẻ. Nhưng đã qua kỳ hạn, mà chẳng thấy chị “có hiện tượng” gì
cả. Tròn 9 tháng rưỡi, rồi 10 tháng mà vẫn “không có đụng dạng” gi, cả nhà tôi
sốt ruột vô cùng.
Thế rồi tự dưng đêm đó tôi nằm mơ thấy đột ngột anh tôi phải đi
công tác gấp, dự kiến phải mất 1 tháng. Công việc mà anh phải làm, không một ai
có thể thay thế. Anh đành phải đi mà trong lòng thắc thỏm không yên, mặc dù Ba,
Mẹ và tôi hứa sẽ giúp chị “vượt cạn” an toàn.
Anh đi dược 1 tuần thì chị dâu tôi trở dạ. Cả nhà tôi đưa chị
vào viện. Ba mẹ tôi ở lại đó trông chừng chị, còn tôi quay về nấu ăn cho cả gia
đình và sẽ quay lại mang cơm vào viện cho chị. Tôi vừa chuẩn bị xong đồ ăn thi thấy anh trai tôi hớt hải lao vào hỏi vợ anh sinh chưa? Hồi
đó đâu có điện thoại mà thông báo, chẳng qua anh “gặp may” nên giải quyết công
việc xong trong vòng có 1 tuần (anh vốn có tài và có óc xét đoán).
Tôi nói chị đang ở viện, chưa biết sinh cháu chưa. Anh lấy xe
máy và đèo tôi vào viện. Khi đi dọc hành lang, nhìn vào các phòng để tìm chị
tôi, chợt tôi thấy chị Chung, người làm cùng cơ quan với tôi cũng mới sinh cháu
trai, tôi tạt vào thăm chị, vì tôi là “Phó thư ký công đoàn” phụ trách mảng đời
sống cho công nhân. Anh tôi thì đi tiếp, tìm vợ.
Chị Chung vốn là “Thanh niên xung phong” hồi chống Mỹ, khi trở về
“quá lứa lỡ thì”, nên không có chồng. Số phụ nữ như chị, trong xí nghiệp tôi
tương đối nhiều. Giám đốc và Đảng ủy thông cảm với nỗi khát khao được “Làm mẹ”
của các chị nên đã “làm ngơ” cho các chị “kiếm” đứa con, nhưng với điều kiện
“Không làm ảnh hưởng tới hạnh phúc gia đình người khác!”. Chị khoe con trai chị
nặng 3,5 Kg, dài 50 cm. Tôi chân thành mừng cho chị. Hai chị em ngồi hàn huyên
chút.
Ảnh minh họa từ Internet
Ảnh minh họa từ Internet
Chợt thằng cu cất tiếng khóc đòi ăn, chị thản nhiên vạch vú cho
con bú (phải nói đàn bà VN, khi có con, không còn xấu hổ, e lệ như hồi con gái.
Đứa con là tất cả đối với họ, nên chuyện ai nghĩ gì, không còn quan trọng nữa).
Bầu vú của chị căng sữa nên khá to, nhưng có điều lạ là quầng thâm đầu vú không
khoanh vòng quanh núm vú mà lam nham lan tỏa ra hết gần 1 nửa bầu vú khá dài.
Chị có thể đặt con trên đùi khoanh tròn, không cần bế con lên, chỉ cầm đầu vú
đưa vào miệng thằng bé. Cháu còn quá nhỏ, mà núm vú chị lại quá to, thằng bé
không ngậm nổi, cứ khóc thét lên, thấy vậy, tôi phải chạy đi mượn cho chị cái
bình vắt sữa, để chị vắt ra rồi cho cháu “bú bình” mới yên.
Xong việc chị Chung, tôi chạy qua chỗ chị dâu tôi, lúc đó cũng vừa
được đưa ra ngoài để về giường.
Chị nhìn thấy anh tôi mừng rối rít, khoe con trai, 3,60 Kg và
dài 52 Cm. Chị cứ hỏi anh, tại sao biết chị đẻ mà về?....
Khi tôi tạm yên lòng với chị dâu tôi, tôi chạy sang thăm con bạn
gái thân cũng mới sinh con trai trước đó 2 ngày và ở cách đó mấy phòng.
Chưa sang tới nơi đã nghe tiếng trẻ con khóc oang oang, tôi chạy
vội vào thấy Hảo đang khóc thút thít. Thằng con trai cũng cứ khóc ngặt nghẽo.
Tôi hỏi Hảo làm sao. Nó vừa khóc vừa nói, sữa về nhiều quá, mà thằng nhỏ 2 hôm
nay bú ít, giờ vú Hảo căng chặt cứng, sữa không chẩy ra được nữa. Vắt cũng không
được vì quá đau. Mẹ chỉ còn biết khóc cùng với con đang khát sữa. Tôi hỏi anh
Thịnh, chồng Hảo đâu? Hảo nói anh về nấu cơm rồi. Tôi bảo Hảo vạch vú ra, vừa nắn
nhẹ quanh bầu vú Hảo, tôi vừa mút mạnh vào đầu vú của bạn mình. Lúc đầu Hảo
cũng xấu hổ, nhưng đau quá, và thương con, đành để tôi giúp.
Mặc dù lúc đó tôi chưa có chồng, nhưng tính tôi hay quan sát, lại
ham học hỏi, nên biết mình phải làm gì lúc đó. Sữa mẹ, nguồn nuôi sống Baby tốt
nhất, nhưng tôi cảm thấy nhàn nhạt, tanh tanh, nên không thể nuốt mà nhổ ra 1
cái cốc. Cứ thế, tôi mút mạnh khoảng 5 lần thì bầu vú Hảo mềm trở lại, sữa theo
đà chẩy ra rất nhiều. Thằng bé cứ víu lấy mút chùn chụt. Tôi lại ghé miệng mút
tiếp cho bạn tôi mé bên kia. Thằng nhỏ theo bản năng cứ đưa tay đẩy vào mặt
tôi. Khi xong, tôi đùa: “Bé xí mà cũng biết ghen hả con?”. Còn Hảo thì cứ cám
ơn tôi rối rít mãi. Rồi cứ hỏi tại sao tôi biết làm thế là hết đau? Tôi cười, “Mình
nghĩ mọi thứ trong cuộc sống đều đi theo lộ trình Logic nhất định, và hay đọc
sách thôi”.
Sau này cái gì tôi cũng biết làm, kể cả lắp đồ điện tử, hay xây
nhà, lát gạch men tường, thiết kế vườn tược, đan lát, may vá, thêu thùa, nấu ăn…..mà
không phải học ai, chỉ quan sát, đọc sách cộng thêm cách nghĩ Logic của mình
Khi
tôi kể giấc mơ này cho cả nhà nghe, thì không ai tin, anh tôi nói: cơ quan đã
cho anh nghỉ phép, thì làm gì có chuyện kêu anh đi công tac đột ngột như thế!
Ba tôi không tin lắm, nhưng cũng mong nó là sự thật, để ông có cháu “đích tôn”,
vì hồi đó làm gì có máy để siêu âm như bây giờ, nên tất cả chỉ ‘đoán mò” qua
dáng bụng và cách “nghén” thôi. Bác sĩ khám thai chỉ nghe bằng ống nghe và “đo”
thai bằng thước dây.
Riêng
mẹ tôi thì tin, vì bà biết, tôi rất ít khi nằm mơ, nhưng đã thấy điều gì, là
đúng. Nhưng mẹ không nói gì.
Mãi
gần 1 tháng rưỡi sau, khi chị có thai được khoảng 11 tháng rưỡi, đột ngột anh
trai tôi phải đi công tác gấp mà không thể từ chối được,vì vợ anh vẫn “chẳng có
hiện tượng gì”, dân gian gọi hiện tượng này của chị dâu tôi là “Chửa trâu”, phải
đủ 12 tháng mới đẻ. Mà công việc đó, cấp trên khẳng định chỉ có anh mới có thể
giải quyết được.
Thế
rồi mọi việc diễn ra đúng như trong giấc mơ của tôi. Điều kỳ lạ là đúng từng
chi tiết, cân nặng, chiều dài của 2 thằng cu, chị Chung, và bầu vú kỳ lạ của chị.
Hoàn cảnh của Hảo, bạn gái tôi……Các bạn tin hay không thì tùy, nhưng đó là sự
thật.
Tiếng
Sóng Biển
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen