Seiten

Sonntag, 27. Oktober 2013

Là nhà thơ

« Là nhà thơ nên rất dễ tổn thương
Hành hạ anh, em chỉ cần quay mặt
Chỉ cần nói một lời lạnh nhạt
Một lời thôi cũng đủ giết anh rồi ... »
Thơ Anh Ngọc




Là nhà thơ hồn thả áng mây trôi
Đời lãng đãng, tim thẫn thờ run rẩy
Trước cảnh vật hay vẻ đẹp nhìn thấy
Nỗi xuyến xao chợt trỗi dậy đáy lòng

Là nhà thơ nên cũng lắm ước mong
Một làn tóc bay, ngỡ dòng suối mát
Một áng phù vân, thấy đời lãng mạn
Mưa chiều rơi cũng khóc cạn thi hồn

Là nhà thơ, suốt đời chẳng chịu khôn
Cứ ngơ ngẩn bồn chồn trong nhung nhớ
Chỉ ánh mắt thôi, cũng làm tâm khổ
Một lời yêu thương, nghiêng đổ chiều vàng

Là nhà thơ, hay thả hồn đi hoang
Lạc vào đêm nhẹ nhàng đầy quyến rũ
Dưới trăng tình hồn như say ấp ủ
Gửi Nguyệt Nga lời thú tội ngọt ngào

Là nhà thơ tâm thường rất thanh tao
Chỉ biết yêu và „tự trào“ khi khóc
Là nhà thơ nên đời thường khó nhọc
Khổ vì tin, chẳng trách móc chi người

Đừng làm tội thơ, khi trao tặng mắt môi
Hãy thủy chung, đừng dối lời cay đắng
Đừng bắt thơ đau, muôn đời tắt lặng
Trái tim yêu thương khóc chẳng thành lời

Hãy thả lòng mình theo áng mây trôi…..

Tiếng Sóng Biển

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen