Mỗi chiều về, em lại mở máy xem
Ngóng tin anh với bao niềm
yêu dấu
Đâu rồi lời thương, khuôn
mặt hiền hậu?
Đâu rồi tiếng yêu, nung nấu
đợi chờ?
Anh đâu mất rồi? xa xót
trong mơ
Thơ nghẹn đắng, xóa mờ bao
mong ước….
Anh xa thật xa…đâu còn có
được
Những phút giây như trước
quấn bên chàng?
Hồn ngơ ngẩn buồn, đêm hóa
trái ngang
Chỉ mình em võ vàng cùng
chiếc bóng
Anh đâu rồi? sao bỏ em
trong mộng?
Ôm nỗi cô đơn mong ngóng
tin chàng?
Nước mắt lăn dài, thương
tình dở dang
Tim thoi thóp, khẽ khàng
rên đau đớn….
Sao nỡ bỏ em giữa dòng
sóng gợn?
Với nỗi cô đơn giá lạnh u
buồn?
Không thấy dáng anh, cũng
chẳng thư luôn
Biển gào thét, điên cuồng
vì nhung nhớ
Màn hình chơ vơ, con tim nức
nở
Trách trời cao sao nỡ lại
đọa đày?
Xui khiến cho tình mình gặp
nhau đây
Rồi xé nát trái tim gầy
như thế…
Mình ơi mình! Em không còn
có thể
Chịu đựng được hơn, đành để
mặc đời
Sống thác cuối cùng cũng số
phận thôi
Anh đừng trách, ông trời
kia tàn nhẫn…
Chỉ biết rằng em yêu anh
là thật
Mãi muôn đời, hình anh cất
trong tim
Chỉ yêu anh, em mãi mãi đi
tìm
Hình bóng ấy như cánh chim
xa vắng…
TSB
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen