Seiten

Dienstag, 6. Dezember 2016

ĐÔNG BUỒN


Một chiếc ghế dài bị tuyết trắng phủ đầy bên cạnh cây đã trơ trụi lá

Trời trở lạnh, đông về trong hoang vắng
Chợt nhớ người xưa, nay chẳng còn thương
Dẫu biết rằng anh đã rẽ riêng đường
Sao vẫn nhớ, vẫn vấn vương xa xót

Bao ước mơ về mối tình mật ngọt
Nay đã xa rồi, đắng đót niềm đau
Ta đã làm gì lần cuối ấy bên nhau?
Để thất vọng gieo giọt sầu ngăn cách?



Ôi 4 năm lúc gần, xa thử thách
Chưa một lần mình nghĩ tách rời nhau
Mỗi ngày ríu rít như cặp chim câu
Mà nay mãi chia hai đầu nỗi nhớ

Nhìn tuyết bay, gió luồn qua khe cửa
Chợt nhói tim, đọc thư thủa ban đầu
Những đắm đuối dịu dàng trong mỗi câu
Như dấu ấn cho thêm đau hiện tại



Anh đã xa rồi, như chim bay mãi
Về phương trời Xuân, bỏ lại Đông buồn
Mặc em ngơ ngác ôm nỗi cô đơn
Ngắm đời tàn trong hoàng hôn lữ thứ.

TSB 02.12.2016


Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen