Là những đứa con chung bầu sữa mẹ
Dẫu xa quê, tim vẫn để bên Người
Mái đầu bạc lòng thầm gọi Mẹ ơi
Như đứa trẻ, nghẹn lời rơi nước mắt
Mẹ yêu ơi, tiếng gọi nghe đau thắt
Nuốt đắng cay, đành dấu mặt tủi buồn
Miệng ngọt ngào mà nước mắt chực tuôn
Thương mẹ lắm, cội nguồn sao khô khát
Quê mẹ nghèo, chẳng còn ruộng bát ngát
Cánh cò xưa, nay đã lạc về đâu
Phố trải dài, chỉ toàn thấy chữ Tầu
Chợt chua chát, ngẫm về câu bất hiếu
Thời tiết xoay chiều, khó ai tiên liệu
Trời càng nắng nung, dấu hiệu sẽ dông
Biển trỗi dậy, trở thành ngọn cuồng phong
Cuốn sạch hết, dìm trong lòng rác rưởi
Cuộc sống đổi thay, Xuân về tươi mới
Cây nẩy tình xanh mời gọi yêu đương
Những đứa con trở lại từ muôn phương
Xây tặng mẹ thiên đường đầy hoa trái
Trái tim Việt Nam hướng về lẽ phải
Ngẩng cao đầu, không sợ hãi ươn hèn
Khát vọng dành mẹ cuộc sống bình yên
Khiến chúng con vững bền mà sát cánh.
TSB 21.01.2016/ Thơ đối bài "Mẹ yêu ơi" trong trang của anh Lỵ́ Đức Quỳnh
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen