Hai người lính của hai chiến tuyến, họ không hề có tội và cũng chẳng thù hận nhau.
Vì sau "Thống nhất" nhìn đất nước cứ kiệt quệ dần, Tham nhũng tràn lan, xã hội suy đồi. Địa chủ, cường hào ác bá và "đế quốc, thực dân bóc lột". Thứ mà ĐCSVN hô hào họ đánh đổ để "cứu nước", thực ra chỉ để xây dựng một "đế chế toàn trị" của Đảng còn dã man, tàn bạo hơn, bóc lột thậm tệ hơn. Mọi ưu tiên xã hội về quyền và tiền đều nằm trong tay giai cấp thống trị mới "rất tập trung" của ĐCSVN. Mọi chính sách, qui định, nghị định...v.v.. đều nhằm phục vụ lợi ích của Đảng để "giữ gìn chế độ", chứ không phục vụ nhân dân và Tổ quốc.
Nhìn cảnh đất nước đang bị móng vuốt của Trung khống chế, khó có đường lui, cả hai người lính đã từng đứng hai bên chiến tuyến bỗng thấy gần nhau hơn, họ muốn khoác vai nhau quên đi quá khứ đau buồn của dân tộc để cùng kề vai nhau chống kẻ thù xâm lược chung trước mặt.
Bao
năm dài dằng dặc khúc ruột đau
Chiến
tuyến chia ngăn hai đứa hai đầu
Trong
trái tim, hằn rõ câu Tổ Quốc
Anh
cầm súng quyết tâm bảo vệ nước
Giữ
biên cương cho dân được yên bình
Chịu
đựng gian khó, chẳng ngại hy sinh
Thề
quyết tử, hiến mình cho Dân tộc.
***
Miền
Bắc tôi tiết kiệm từng cân thóc
Gửi
chiến trường, giành độc lập non sông
Thương
Miền Nam, thống nhất ai cũng mong
Căm
Mỹ – Ngụy chất chồng cao hơn núi
Bao
năm chiến tranh, ai cũng mong đợi
Ngày
đoàn viên, ta phới phới niềm vui
Chấm
hết thương đau, tay nắm ngậm ngùi
Độc
lập, tự do, cuộc đời thăng tiến
***
Có
ngờ đâu anh phải chạy ra biển
Trốn
sự trả thù hiện diện khắp nơi
Tôi
ngơ ngác trước lừa dối câu lời
Lòng
tự hỏi, ai là người “giải phóng”?
Phố
xá Sài Gòn đẹp như trong mộng
Hàng
hóa ngập tràn, cuộc sống đủ đầy
Tôi
như người rừng, ngơ ngẩn chốn đây
Lòng
thầm ước thiên đàng này không mất
***
Tự
đáy lòng, tôi nói lên sự thật
Xin
lỗi anh, tôi đã đánh mất mình
Tiếc
cho đồng đội đã bị hy sinh
Vì
cuộc chiến quá cạn tình vô nghĩa
Thống
nhất làm chi? Thật là mai mỉa!
Đảng
cho công an chĩa súng ngực dân
Cướp
đất bán Trung, đồng hóa dần dần
Giặc
tham nhũng thành tay chân Trung hết
Mất
biển đảo, tự do bị tiêu diệt
Chỉ
Đảng vơ lợi, dân thiệt ngậm hờn
Việt
Nam Cộng Hòa, hay Đảng tốt hơn?
Tôi
tự hỏi mà lòng còn day dứt.
Tiếng Sóng Biển viết theo cảm xúc từ lời
kể của một "anh
bộ đội cụ Hồ“
17.01.2016
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen