Trải qua 70 năm dân ta "có Đảng". Sau hơn 40 năm Thống nhất và 30 "đổi mới" theo tiêu chí đại hội VI năm 2006 để cứu đất nước thoát khỏi lầm than. Đảng đã chấp nhận đi theo con đường "Kinh tế thị trường" của "Chủ nghĩa tư bản". Nhưng vì Đảng luôn tuyên truyền rằng "nó đang giẫy chết", nên phải gắn cái đuôi "theo định hướng XHCN" cho nó "sáng tạo". Thay đổi nhưng "không xa rời chủ nghĩa Marx-Le và Học thuyết Hồ Chí Minh", không thì "sượng" chết. Hô hào "đánh đổ tư bản", phá nát hết hệ thống tư bản đang phát triển của Miền Nam, để lại theo đường lối "Tư bản què quặt" đó sao?
Không! Đảng muốn "đón đầu" để phát triển "thần tốc".
Song khốn nỗi, Tư bản là kinh tế thị trường khuyến khích kinh tế tư nhân phát triển, thúc đẩy cạnh tranh lành mạnh, tuân thủ luật chơi công bằng.
Còn "Kinh tế thị trường theo định hướng XHCN" thì mở cửa giao thương, nhưng vẫn giữ "Doanh nghiệp nhà nước" là chủ đạo. Vì thế phải có sự ưu đãi về nguồn vốn, định mức, cũng như chi thu. Ngay cả việc thu nạp nhân lực có tài vào các doanh nghiệp béo bở này của nhà nước cũng bị chi phối vì "sự gửi gắm của lãnh đạo".
Kiên trinh với đường lối "Tập thể quyết định, cá nhân lãnh đạo" của Đảng được mệnh danh là "dân chủ tập trung XHCN", "càng tập trung cao thì dân chủ càng rộng", nhưng thực chất mọi quyền lực tập chung vào tay Bộ chính trị và đặc biệt vào tay Tổng bí thư ĐCSVN. (Điều này được minh chứng qua kỳ đại hội XII với mọi thủ thuật của TBT Nguyễn Phú Trọng, để loại đối thủ được lòng dân gấp 4 lần ông ta là Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng ra khỏi BCHTW để giữ nguyên vị cho mình).
Chính nền kinh tế quái thai được Đảng "sáng tạo" này đã tạo ra nạn tham nhũng sâu rộng, trở thânh Quốc nạn. Khắp nơi người ta thi nhau tham nhũng qua các "công trình công cộng" hàng trăm ngàn tỷ một cách công khai và rầm rộ. Tạo ra một giai cấp tư bản mới chẳng giống ai, vì tiền không do họ làm ra, mà do tham nhũng mà có, nên thế giới gọi tầng lớp này là "Tư bản đỏ" để phân biệt với giới tài phiệt giầu lên do trí, lực bản thân trong thế giới tự do dân chủ.
Đảng bất lực trước nạn tham nhũng, bởi mọi chính sách do TBT và BCT quyết, TT Dũng chỉ là người thực hiện. Dưới ông là Ban bệ các ngành trực tiếp điều hành các Doanh nghiệp nhà nước cũng theo thể thức: Tập thể quyết định, giám đốc thực hành. Nên không thể kỷ luật bất cứ ai, vì "Dứt dây động rừng", sẽ dẫn tới mất lòng tin của dân khiến Đảng sụp đổ. Vì vậy, Đảng đã lấy "bình quí" của Đảng để "nuôi chuột" tham nhũng.
Cuộc "đảu tranh giai cấp" mà Đảng phát động trước kia, nay đẻ ra một tầng lớp giai cấp "Tư bản đỏ" lộng hành khủng khiếp, ngày càng bóp nghẹt cuộc sống của tuyệt đại đa số nhân dân.
70 năm "có Đảng", đời sống nhân dân thụt lùi so với 70 năm trước và sau 30 năm "đổi mới" kinh tế VN có nhích lên một chút so với chính mình, nhưng lại thụt lùi quá xa so với các nước cùng hoàn cảnh trong khu vực, đồng thời bị TQ lấn lướt vì quyết ôm khư khư CNXH đã bị thế giới vứt vào sọt rác từ lâu.
Vậy mà.... Tổng bí thư Trọng trong nhiệm kỳ mới vẫn "kiên định" đi theo lối mòn cũ và đặt quyền lợi độc tôn của Đảng lên trên quyền lợi Tổ quốc và dân tộc. Mặc cho trẻ con đói rách, dân oan than khóc, nông dân, công nhân sống trong cơ cực, nghèo khó.
Tiếng Sóng Biển không tin với hai năm trong nhiệm kỳ mới, ông ta sẽ làm được gì cho đấ nước này, khi suốt 5 năm qua ông ta chẳng làm được gì ngoài sự gây chia rẽ nội bộ và mặc cho TQ công khai thực hiện ý đồ chiếm toàn Bộ Biển Đông.
Hỡi
ôi, Đảng khác gì đâu?
Độc
tài, tham nhũng, theo Tầu, tranh “ăn”
Mặc
trẻ đói, chẳng có quần
Chịu
cảnh rét mướt, phơi thân nghèo nàn
“Ơn
Đảng” trời biển chứa chan
Lớp
học rách nát, đi toàn đu dây
Ước
mơ một bát cơm đầy
Có
chút thịt cá mỗi ngày khó ghê
Đảng
ta đó, thực “miễn chê”
“Quang
vinh”, “sáng suốt” lời thề “giữ nguyên”
Coi
Trung mãi là “bạn hiền”
“Tốt”
đến “toàn diện”, đường biên chiếm rồi
Hoàng
Sa chúng cũng nuốt trôi
Biển
Đông 9 khúc, Đảng ngồi “thở than”
Mặc
cho Trung cộng làm càn
Bắt
người, phá lưới, đâm tan cả tầu
Đánh,
giết dân, chặn trước sau
Không
cho đánh cá, “thắt hầu” sống sao?
Đảng
ta vẫn cứ “tự hào”
“Tiên
phong”, “duy nhất”, “đỉnh cao” hơn người
Mặc
các em bé tả tơi
Dân
oan khốn khổ khắp nơi kêu gào
Lờ
thư trí thức cấp cao
Lòng
dân bất tín, Đảng nào cần nghe.
Cờ Đảng luôn chèn lên trên cờ Tổ quốc
“Quyết
vững đường lối Marx-Le”
Luôn
“láng giềng tốt”, vẹn thề với Trung
“Khôn
khéo sách lược” nhớ dùng
Làm
sao “giữ Đảng” ung dung “ta nhàn”
Nghe
gì dân, Đảng phải gian
Phải
biết lừa giỏi, phải can tâm liều
Hàng
trăm ngàn tỷ cứ tiêu
Cờ
phướn, đèn đóm, bấy nhiêu “đáng gì"?
Tiền
cho đại hội cứ chi
Bọn
trẻ rách rưới, “thí" thì câm ngay
Bịt
miệng các báo hàng ngày
Chặn
hết Blog nào hay “tố” nhiều
Tuyên
truyền “Đảng, Bác kính yêu”
Phải
“tôn thờ” nhất, dùng “khiêu binh” làm
Cho
côn đồ cạnh công an
Khi
cần "xử lý”, đập tan mặt liền
Tận
dụng tốt Dư luận viên
Lên
mạng chửi bậy, chi tiền là xong
Lấy
“lưu manh đỏ” làm “nòng”
Chọn
thằng “đầu đất”, mới mong nghe lời
Chi
nhiều nuôi chúng ăn chơi
Cho
chúng hành sự, dân thời “tin” theo
Tưởng
“đồng bọn” đánh “trả treo”
Quay
lưng mặc kệ, dễ lèo lái thêm
Đảng
muốn “mọi chuyện thật êm”
Theo
ý “Chủ Tập”, “dịch mềm” về Trung
Nếu
thành công, sẽ ăn mừng
Mỗi
người chục tỷ ung dung thư nhàn
Dẫu
mang tiếng là “Việt gian”
Cốt
sao giầu có hơn ngàn dân đen.
Nhớ
kiên quyết phải tuyên truyền
Trung
đang phát triển, nhiều tiền giúp ta
Không
được nhắc tới Trường Sa
Hoàng
Sa cũng vậy, không là “mất ăn”.
Kẻ
nào mà dám “cằn nhằn"”
"Bắt
hết, nhốt hết" để dằn mặt ngay
Vì
Trung ta phải thẳng tay
Khi
xong “đại cục” có ngày hiển vinh.
Tiếng
Sóng Biển 27.01.2016
Những bức ảnh xót xa nói lên tất cả:
Các em bé vùng cao đã quen với cảnh thiếu ăn, thiếu mặc
Dân oan khắp nơi trên cả nước
Cảnh dân nghèo ngủ trên hè phố càg ngày càng nhiều vì bị cướp mất nhà
Phòng khách dát vàng của nguyên Tổng bí thư Nông Đức Mạnh, sau khi về hưu.
Phòng khách sa hoa của một đại gia Hà Nội
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen