Seiten

Montag, 29. Juni 2020

CHUYỆN ANH HÀNG XÓM KHỐN KIẾP VÀ THẰNG CHỒNG NHU NHƯỢC HÈN HẠ

Bild könnte enthalten: 2 Personen, Personen, die stehen und Anzug
Gia đình dòng họ nhà anh Vệ đã bao đời sống tại đây.
Tuy các cụ xưa có vóc dáng nhỏ bé, nhưng bản lĩnh, can trường. Nên mặc dầu nhà bên cạnh là một hàng xóm đô con, khỏe mạnh lại xấu tính tham lam, nhiều lần lăm le muốn đuổi gia đình anh Vệ đi để cướp đất, song đều vấp phải sự phản kháng mãnh liệt của cha ông anh Vệ. Do đó chúng đành tạm yên được bao năm qua, cho dù có xô sát nhiều lần.
Nhưng.... đến đời tên Khựa thứ bao nhiêu không biết. Khi hắn lớn lên, thấy nhà bên là một anh hàng xóm nhỏ bé, yếu ớt, sống nhún nhường, luôn cố gắng giữ hòa khí, nên Khựa nảy ra ý lấn đất chiếm dụng của anh ta.
Bước đầu Khựa trồng một cây đa nhỏ sát cạnh hàng rào vườn nhà anh Vệ. Cây đa được Khựa chăm sóc lớn như thổi và xoè một nửa tán sang che hết ánh nắng khiến các loại cây dưới bóng đa chết hết vì không có nắng và bị rễ đa hút hết chất và nước. Anh Vệ biết mình bé nhỏ, nên e ngại đành im.
Thời gian không lâu sau đó, cây đa buông rễ trùm lên vườn nhà Vệ và xòe tán ngày một rộng, làm bung hết cả hàng rào ngăn hai nhà. Vệ cũng gắng nhịn, không dám nói vì sợ. Tới một ngày, Khựa nói rằng, khu vườn đó là của hắn, bằng chứng là cây đa của hắn bao trùm quá nửa cái vườn đó.
Chỉ vì muốn "giữ hòa khí", thêm nữa lại thấy mình quá bé nhỏ so với sức vóc của Khựa, Vệ cố gắng tìm cách mềm mỏng "ngoại giao" chứng minh anh ta có giấy tờ chủ quyền khu vườn. Nhưng Khựa cậy có tiền đã đi trước một bước, đút lót cho chính quyền để có được giấy chứng nhận chủ quyền và vô hiệu hóa giấy của anh chàng hàng xóm bé nhỏ tên Vệ kia.
Vì ngại việc kiện cáo làm "mất hòa khí", sợ Khựa nổi xung coi mình là kẻ thù sẽ gây sự, đánh đập mình bất cứ lúc nào, nên Vệ đành khuyên gia đình, vợ con "cố nhịn, đừng vì miếng vườn nhỏ mà gây xô sát với người hàng xóm to khoẻ kia, Đã vậy lại không thể chuyển đi đâu được. Thôi thì một điều nhịn là chính điều lành"
Thế rồi tên Khựa khốn kiếp đàng hoàng đốn cây đa, xây một dinh thự trên miếng đất hắn chiếm được đó, khiến nhà của anh chàng Vệ bỗng trở nên quá bé nhỏ nằm án ngữ trước cửa dinh thự của tên Khưa to xác, tham lam, tàn bạo và nham hiểm. Tự biết mình yếu với bản tính hèn nhát, sợ "va chạm", nên không những Vệ đành chịu chịu mất vườn, anh ta còn qua lại giao hảo, xin "kết nghĩa anh em vàng, tốt" với kẻ cướp vườn nhà mình. Ngỡ tưởng làm như vậy, Khựa sẽ nể tình mà nương tay để Vệ có thể sống bình yên cùng gia đình.
Thấy vậy, Khựa càng muốn lấn xa hơn. Hắn năng sang nhà Vệ chơi, tặng cho Vệ và vợ con nhiều quà và quần áo đắt tiền. Hắn luôn khen cô vợ Vệ xinh, hiền và tần tảo, khéo nấu nướng..... Vệ vốn dĩ nhát gan, nghĩ rằng cứ sống nhẫn nhịn, giữ tình hàng xóm tốt, láng giềng tốt, anh em tốt, bạn bè tốt thì sẽ được yên thân. Anh ta dằn mình tâm niệm coi ông hàng xóm to lớn mà tham kia "như anh em trong nhà". Vệ bắt vợ con phải giữ "tình thân thiết" với tên Khựa chủ nhà bên.
Một ngày kia đi làm về, Vệ thấy vợ mình khóc xưng mắt vì bị tên Khựa hàng xóm vũ phu hiếp dâm. Vệ cay lắm nên hùng hổ sang tính "làm cho ra nhẽ".
Keine Fotobeschreibung verfügbar.
Nhưng... Khựa tươi cười như không có chuyện gì, mời Vệ uống trà và chủ động xin lỗi vì "không tự kiểm soát được mình". Thêm nữa, hắn ta lý luận: là "anh em trong nhà", ta nên biết tha thứ cho nhau, giải quyết nội bộ, không nên làm ầm ĩ, người ngoài họ cười cho và liệu có ai tin lời chú em không, vì họ thấy chúng ta nhận nhau là "anh em" cơ mà? Khựa còn dọa, nếu nói chuyện này ra, thì hắn "không để cho Vệ sống yên", mà nói ra vợ Vệ cũng sẽ mất mặt với làng xóm ....v.v... chi bằng chúng ta "thỏa thuận song phương cả hai bên cùng có lợi".
Vệ nghe cũng có lý, đành nhận món quà đắt tiền của Khựa thay lời xin lỗi và về tỉ tê khuyên vợ đảnh im lặng chịu đựng.
Được thể Khựa lấn tới, và... lần thứ hai, thứ ba ... cứ thế diễn ra mà Vệ vì mặc cảm mình quá bé nhỏ, lại sợ đủ thứ, nên dầu uất ức, không dám chống lại, chỉ lên tiếng phản đối yếu ớt, rồi ngậm đắng nhận những món quà "bồi thường" hậu hĩ của tên hàng xóm khốn kiếp mà đành buộc vợ câm nín, chịu nhục. Hắn hiểu nỗi đau của người vợ, nhưng nỗi sợ vì HÈN còn lớn hơn nhiều. Vì thế, cứ mỗi khi vợ Vệ quá uất ức lên tiếng phản đối thì anh ta lại chửi cô ấy là "Ng.u. Tao cố giữ hòa khí là vì ai? Vì sự an toàn của cái nhà này và vì danh dự của cô đấy". Vệ ấm ức kể công là nhờ có anh ta "nhẫn nhịn" nuốt cục ức trong mình xuống, và "tài tình" chọn phương pháp "ngoại giao khéo léo" mà "không xảy ra xô xát", lại được nhận về rất nhiều "quà hậu hĩnh" khiến nhà Vệ giàu nhanh trông thấy. Nên Vệ thường tự hào "chưa bao giờ chúng ta được như ngày hôm nay" và có lẽ "đây là thời kỳ rực rỡ nhất thời đại". Thế mà cô vợ của Vệ không chịu hiểu, còn trách anh ta?
Rồi Vệ vẫn cố gắng bày tỏ cho tên Khựa khốn kiếp kia thấy anh ta tin và trân trọng "ông anh đáng quí" hàng xóm như thế nào, để hắn không gây sự với anh ta nữa. Vì lỡ nhận những món quà giá trị cao của Khựa, Vệ bị hắn ép ký giấy "ủy quyền" chăm sóc, giúp đỡ vợ con của Vệ trong những khi anh ta vắng nhà..... Thế là những cuộc Khựa sang hành xác người vợ hiền của Vệ ngày càng diễn ra liên tục và thú tính hơn. Hắn bắt chị vợ của Vệ phục vụ các kiểu và làm mọi trò tiêu khiển cho hắn được thỏa mãn. Còn Vệ, thì vì tiền, vàng của Khựa dúi cho, đành nhắm mắt làm ngơ, giả đi làm xa vắng nhà liên tục.
Cho tới một hôm, Khựa không chỉ hiếp dâm, hành hạ vợ của Vệ, mà trong cơn cuồng dâm, hắn lôi cả con gái Vệ mới 12 tuổi đầu vừa đi học về lên giường và.... Vơ Vệ không thể chịu đựng nổi nỗi nhục bị Khựa dày vò thân xác thường xuyên như thế, không thể để Khựa làm hại đời con gái thêm lần nào nữa. Không thể trông chờ gì ở ông chồng hèn yếu, nhu nhược nên vợ Vệ đã quyết một lần sống mái với tên Khựa hàng xóm khốn nạn, đồng thời quyết tâm ly dị với chồng, cho dù bất cứ chuyện gì có thể xảy ra.
Vì biết thân liễu yếu đào tơ, cô đã phải nhờ tới sự giúp đỡ của một thanh niên to cao khoẻ mạnh, thông minh, trí dũng và những chủ nhà khác quanh đó. Cô kể hết với họ mọi chuyện cũng như nỗi nhục mà cô đang phải chịu đựng bao lâu nay chỉ vì ông chồng tham và hèn hạ. Anh ta bán vợ chỉ vì sợ và yêu mỗi sự bình yên của chính mình. Vì thế anh ta đã đổ lên đầu cô những nỗi đau không chỉ thể xác mà còn hủy hoại cả tinh thần của cô và con.
Tất cả hàng xóm gần xa đã vô cùng căm phẫn hành vi khốn nạn mất hết tính người của tên Khựa, quyết tâm cùng nhau liên minh lại đánh cho tên Khựa khốn kiếp một trận tơi tả, dọa cắt luôn "công cụ gây án" của hắn khiến hắn sợ hãi phải thú nhận tất cả và trả lại khu vườn cho cô vợ. Hắn ta đành thúc thủ rút về rào kỹ sân vườn, bỏ lại chiếc dinh thự xây trên đất nhà anh Vệ mà hắn lấn chiếm kia, coi như vật "bồi thường" cho cô vợ của Vệ.
Vệ do tha, và hèn không xứng đáng làm chồng, làm cha nên cũng bị vợ ly dị và bị yêu cầu ra khỏi nhà.
Người vợ sau đó đã gặp và chấp nhận sự che chở của người đàn ông vững vàng, giầu lòng nhân ái đã từng giúp cô vượt qua hoạn nạn. Họ trân trọng nhau và sống hạnh phúc bên nhau trọn đời trong tòa dinh thự đẹp thoáng đãng tràn ngập ánh nắng mặt trời kia mà không sợ sự trả thù của tên Khựa, vì thế giới chung quanh đã hoàn toàn thay đổi. Những người dân chung quyanh đã biết sức mạnh của sự đoàn kết sẽ thắng cường quyền, nên họ không còn sợ, nhà nào biết nhà đó nữa, mà luôn sẵn sàng giúp đỡ nhau chặn mọi âm mưu hay hành động của những kẻ lãnh đạo khốn nạn hay bất nhân giống tên Khựa kia.
Đôi uyên ương phá bỏ ngôi nhà cũ đã nát, không còn giá trị phía trước để mở cửa ra là có thể hòa nhập vào dòng xe cộ đang hướng về tương lai rạng ngời phía trước.
Từ đây, người vợ có tên "Nhân dân VN" ấy không còn phải cắn răng sống trong im lặng tủi nhục của kiếp làm nô không chỉ cho thằng chồng đớn hèn ĐCS nước Vệ, mà còn thoát được thòng lọng xiết cổ, hành hạ đến tan nát thân xác của thằng hàng xóm "anh em vàng tốt" mà "người chồng" ĐCS nước Vệ vì THAM VÀ HÈN bắt "người vợ" có tên Nhân dân VN phải cúi đầu nhịn nhục tôn vinh.
Qua chuyện này, bạn thấy nếu nhân dân VN cứ câm lặng nhịn nhục, để TQ CƯỚP dần Biên cương, Hoàng Sa, Trường Sa, Bãi Tư Chính và cả các khu Formosa Hà Tĩnh, Bình Thuận, Tây Nguyên, Quảng Ninh, Lạng Sơn, Vân Đồn, Vân Phong, Phú Quốc....v.v...thông qua sự THAM LAM, HÈN NHÁT và NHU NHƯỢC của ĐCSVN trong hoàn cảnh hiện nay, bạn sẽ làm gì khi Tổ Quốc đau thương của chúng ta đang quằn quại lên tiếng cầu cứu???
Thanh Bình 29.06.2016 Sửa lại ngày 29.06.2020

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen