Em giả ngây thơ, hốt tiền thiên hạ
Có cái “mỏ chu”, nói chuyện duyên quá
Thời sự, chính trị em cứ giả chẳng rành
Nhưng lại thản nhiên trao đổi cùng anh
Thân liễu yếu, thôi đành nương chiều gió
Chẳng dám cương, đập thẳng mặt chúng nó
Chọn kiểu đòng đưa, "mượn gió bẻ măng"....
Kiếm được anh khỏe, mới dám làm căng
Oánh cho chúng co cẳng chạy về nước
Diệt tiệt nọc thói tham lam xâm lược
Hòng cướp Biển Đông thuộc chủ quyền mình.
Xin đừng chửi em, mỹ viện mới xinh
Khoe thân, cởi áo in hình đem rao bán
Dẫu vì miếng cơm, cũng chẳng hề lừa bạn
Không tham lam, không vờ nghĩa, cạn tình
Cặp Đại gia, cũng chẳng để bị khinh
Họ có nhu cầu, thì gái trinh mới hỏng
Ai sinh ra đời không ôm nhiều ước vọng
Giầu có, cao sang, cuộc sống thư nhàn?
Lỗi số phận, gánh nặng đành phải mang
Không ăn cắp, làm càn như quan chức
Không hại dân, không lươn lẹo bán nước
Bị gọi là “điên”, tâm vẫn được thanh nhàn
TSB
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen