“Ta ôm vào xoa dịu những
vết thương
Của hết lượt đàn bà
này
....... Đàn
bà khác”.....
“Còn lại ta
Yêu chỉ mỗi mình em
Nhưng lại đem đớn đau dồn
vai em gánh chịu
Đem thời gian rút xuân em
khô héo
Đem cơi trầu bóp méo
.... Quắt khô
đau
Đem đời ta vắt vẻo lướt
qua nhau
Nhưng chưa một lần ta bên
em, khi em cần ta nhất
Chưa một lần lấy khăn che
nước mắt
An ủi em
......thút thít đến
nghẹn ngào.....”
(Thơ của Muà Thu Vàng)
Hình minh họa
Anh cay đắng lặng ngồi
đó trăn trở
Khi theo bóng hồng, chót
lỡ phụ Nàng
Rồi tự trách mình đã
quá đa mang
Làm điểm tựa dễ dàng
cho ai đó
An ủi, vuốt ve, tình
thương anh tỏ
Khiến bướm đêm thì thầm
rủ nhau về
Quên Tri kỷ, thả lòng
giữa đam mê
Quên tình yêu và lời thề
ngày cũ
Quên tất cả, say cơn mê
ấp ủ
Nét son môi khiến hồn cứ
đong đưa
Nhấp rồi lại quên, chẳng
biết uống chưa
Quá mê mẩn say trong mưa
tình ái....
Rồi một ngày, sơ tướp
như hoa cải
Quay lại tìm em, sóng
trôi mãi phương nào
Chẳng thể đứng yên, dáng
dấp xanh xao
Đôi mắt buồn ngóng phương
nào ..... xa lắm.
Phận Quỳnh
Đêm vàng trăng sáng đỉnh
phù vân
Quyến rũ Quỳnh hương đẹp
tuyệt trần
Mềm mại uốn cong hình lả lướt
Yêu kiều thiếu nữ sắc thanh
tân
Sương giăng phảng phất hồn
ngây ngất
Gió gọi huyền mơ cảm bội phần
E ấp mỏng manh thương phận
gái
Sớm tàn lưu lệ khiến sầu
ngân
Tiếng Sóng Biển
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen