Seiten

Dienstag, 18. Oktober 2022

ĐẢNG CƯỚP SẠCH (ĐCS)

 

Đảng thúc dân CƯỚP CHÍNH QUYỀN
Để Đảng CƯỚP HẾT TÀI NGUYÊN NƯỚC NHÀ
ĐẢNG CƯỚP TÀI SẢN dân ta
Nhập Hợp tác xã gọi là “của chung”
MÓC TÚI DÂN đến kiệt cùng
Ép mua “Công trái” vét từng đồng xu
Không “thực hiện”, phải ĐI TÙ
Hay bị ĐÀY ĐOẠ, hành như trâu bò....
Bất cứ gì, phải “XIN - CHO”
Cấm từ bài hát, câu hò.... thời Cha
LỘT SẠCH, soi xét mọi nhà
Rình rập MÓC TÚI “làm quà” tiến thân
“Vàng nhiều lắm nằm trong dân”
“Giá trị đất cũng tăng gần cả trăm”
“THU HỒI ngay”, kẻo sai lầm
Dân mà giầu có, âm thầm chống “ta” (Đảng)
Nghèo khó phải ngự muôn nhà
“Ngu dân dễ trị”, “nghèo là vinh quang”
“Thời đại rực rỡ huy hoàng”
Lãnh đạo THAM NHŨNG, GIÀU SANG ..... DÂN NGHÈO!!!
Đọc bài dưới của TG Chu Mộng Long, mình cứ tưởng TG kể về cái thời “sau hoà bình lập lại” năm 1954 ngoài Miền Bắc, dân bị ĐẤU TỐ, qui “thành phần địa chủ, phú nông” để cho đảng GIẾT SẠCH, CƯỚP SẠCH với câu khẩu hiệu “Trí, Phú, Địa, Hào đào tận gốc, trốc tận rễ” trong cuộc CCRĐ mà HCM từng phải nhỏ vài giọt nước mắt XIN LỖI trước toàn dân....
Không dè .... hơn 20 năm sau cái ĐCS = Đảng Cướp Sạch này chúng lập lại y hệt điều đó ở Miền Nam sau khi thống nhất đất nước!???
Và giờ đây, chúng lại muốn làm cuộc CƯỚP SẠCH toàn dân VN lần thứ ba dưới danh “THU HỒI GIÁ TRỊ GIA TĂNG CỦA ĐẤT” và “bán công trái thu vàng trong dân”, vì “vàng trong dân còn nhiều lắm”.....
Điều đó chứng minh cái Đảng Cướp Sạch này không bao giờ thay đổi để tốt lên được, vì CHÚNG ĂN CƯỚP CỦA DÂN ĐÃ THÀNH QUEN! Như thế, bảo sao dân không lũ lượt bỏ nước ra đi không mong ngày trở về, để lại bị CƯỠI ĐẦU BÓP CỔ MÓC TÚI từ đời Cha tới đời con.....
Thanh Bình 29.09.2022
HẾT MUỐN SỐNG TRÊN ĐẤT NƯỚC NÀY
Bài: Chu Mộng Long
GS. Đặng Hùng Võ, nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và môi trường tuyên bố: "Giá trị đất đai tăng thêm đang nằm trong túi người dân, nhà nước phải kiên quyết thu hồi lại". Tôi nghe mà hết muốn sống trên đất Việt!
Ba mẹ tôi từng khóc hết nước mắt khi có cái chính sách gọi là "thu hồi" này.
Năm 1975, sau nhiều năm tản cư, cả nhà tôi từ phố thị về lại quê hương. Quê tôi chiến tranh khốc liệt, đằng đẵng suốt 20 năm, không thể sống được.
Hòa bình, ba mẹ tôi mua một đôi bò, sắm lại nông cụ để về quê cày ruộng. Việc trước tiên là đắp lại mồ mả ông bà. Sau đó là khai hoang. Những đất đai ông bà để lại hoang hóa, cỏ gai mọc ngập đầu. Có những cây đã to bằng người ôm. Khai hoang đâu trồng cây lương thực đó để sống. Làm suốt hai ba năm, đánh đổi bao mồ hôi nước mắt để có đất trồng. Khi đất vừa thục thì đùng một cái nhà nước thu hồi để đưa vào hợp tác xã. Hai con bò ba mẹ tôi mua hơn một cây vàng cũng bị nhà nước thu hồi và trả lại cho mười mấy đồng. Và cũng chỉ vì nhà có đất đai, thêm hai con bò nữa mà bị xếp hạng trung nông. Phải đóng tiền cổ phần cho cửa hàng mậu dịch 100 ngàn đồng, lại còn bị ấn định công trái đến 500 ngàn đồng. Viết đơn trình bày hoàn cảnh cùng đinh (bần nông) thì bị xã cho là khai man. Ba bị xã bắt nhốt trong cái container ngoài nắng. Mẹ khóc hết nước mắt, phải chạy vạy, vay mượn đủ số tiền đó để cứu ba về. Thế là nhà nợ nần chồng chất.
Suốt mấy năm hợp tác xã ấy, nhà tôi chỉ ăn toàn mì lát mốc meo. Bởi ngày công 5 lạng thóc chỉ đủ gom góp trả nợ. Quần áo rách tả tơi, toàn mặc quần bao cát (loại bao lính Mỹ làm lô cốt). Mỗi năm cửa hàng mậu dịch bán cho mét vải tám thì để dành cho mẹ và các em gái.
Khi hợp tác xã giải tán, hợp tác xã trả lại đôi bò cho gia đình tôi, nhưng ba mẹ tôi phải mua lại giá cao gấp hơn trăm lần trước đó nhà nước trả lại cho ba mẹ tôi. Tiền gọi là "cổ phần" thì trả lại một phần, đủ mua rau. Đáo hạn trả công trái tôi đến kho bạc nhận tiền thì số tiền có giá không đủ mua mấy cân gạo. Mẹ nhớ lại số tiền trước đó tính hàng chục tạ thóc và tính bằng vàng, mẹ lại khóc tức tưởi.
Thời điểm đó, cùng tình cảnh với nhà tôi là hàng chục gia đình khác. Trong vòng mấy năm hợp tác xã mà một cái xóm hơn 30 nóc nhà thì đã bỏ đi gần hết. Họ yêu quê cha đất tổ, hòa bình họ đã trở về quê cha đất tổ của mình, thế mà lại phải ra đi. Những năm ấy, người quê tôi bỏ xứ mà đi còn hơn cả chạy giặc trong chiến tranh.
Bây giờ mà tư duy "thu hồi" như thời ấy nữa thì tôi biết đi đâu? Thưa ông Đặng Hùng Võ, nếu có chuyện "thu hồi" như ông muốn, tôi hết muốn sống trên đất nước này rồi!
Chu Mộng Long

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen