Seiten

Montag, 24. Oktober 2022

TIỀN HAY NÒI GIỐNG, TỔ QUỐC?

 

Những gương mặt các tướng lĩnh THAM NHŨNG VÀO TÙ

Ở Việt Nam....”Tiền là tiên là Phật”...
Chỉ vì Tiền, chúng CƯỚP GIẬT, GIẾT NHAU!
Chẳng kẻ nào nương nhẹ với dân đâu!
Chúng cưỡi cổ, móc hầu dân đút túi!
Ở Việt Nam ... NÓI THẬT là CÓ TỘI!
Sống phải khom lưng, vâng, dạ cúi đầu!
Coi quan như “cha”, chịu NHỤC, KHỔ ĐAU!
Để chúng CƯỚP LÀM GIẦU.... không thì CHẾT!
Ở Việt Nam... ĐỒNG TIỀN LÀ TRÊN HẾT!
Giáo dục, Y tế... chỉ triệt người nghèo....
Bao loại “LỆ PHÍ” chất NẶNG QUÁ NHIỀU!
Lương chết đói, ai dám kêu... LÃNH ÁN!
Công an LÀM SAI ngay từ biên bản!
ĐÁNH ĐẬP, ÉP CUNG, tẩu tán hồ sơ....
Toà cứ thế DIỆT, MẶC OAN.... làm ngơ!
Chỉ TIỀN, QUYỀN ....làm bẩn, nhơ chế độ!
Ôi, đồng tiền.... đè xuống đầu ....dân khổ!
Để bầy tham quan chúng nó thêm giàu!
Chẳng kẻ nào, thương xót dân mình đâu!
Nếu không thế, chúng không giàu như thế!
Không lấy TIỀN để MUA BẰNG, MUA GHẾ!
CHẠY CHỨC, QUYỀN.... khiến thể chế SUY ĐỒI!
Chúng TÔN THỜ TIỀN, GIẾT DÂN MÌNH thôi
Mới CƯỚP ĐẤT, giết ba đời Cụ Kình đó!
*****
Nước Sông Hồng giữa Thủ đô màu đỏ
Từ Trung hoa, trộn MÁU đổ ....dân lành!
Chúng giết người, gây hận thù.... chiến tranh....
Bao nhiêu máu.... nhuộm nước thành đỏ thế...
80 triệu người... lịch sử ghi, kể
Chết vì đói ăn, tàn sát... đồng bào...
Chưa kể chết trận, con số rất cao
Máu thấm đất ....rồi tuôn trào sông nước...
Sang Việt Nam.... máu chảy vì ĐỘC DƯỢC
Vì CHIẾN TRANH, vì ĂN CƯỚP GIẾT NGƯỜI....
Vì QUAN THAM NHŨNG ở khắp mọi nơi...
Chẹt cổ dân nghèo tả tơi, tan nát....
Chúng ĐÁNH, chúng LỘT, chúng GIAM, chúng GIẾT....
Mạng người dân Nam cùng kiệt.... RẺ BÈO!
Bọn đầu trâu cứ thế học...ÁC GIEO...
NHẪN TÂM HẠI ... những người không theo chúng!
Kìa nhìn Nước non còn bao nhiêu dặm?
Không bóng GIẶC TRUNG thao túng, làm càn???
Có xó nào, không xảy chuyện DÃ MAN???
Người bóc lột người ....xây tràn dinh thự???
Còn chốn nào, dân yên bình nổi chứ???
Khi QUAN HÀNH DÂN... đủ thứ.... “VẶT LÔNG”???
Có nơi nào chẳng bị UNG THƯ không???
Có nơi nào.... dân thoát tròng OAN NGHIỆT???
Thẳng lưng, ngẩng đầu.... Báo Sạch phải chết!
Dám nói LỜI NGAY, CÔNG LÝ.... thiệt thân!
Dám tìm chứng cứ để CỨU OAN DÂN
Chính các anh, bị BẮT CÀN .... VU KHỐNG!!!
Dân Việt Nam ơi, hãy mau TỈNH MỘNG!
Tự CỨU MÌNH, CỨU NÒI GIỐNG, CƠ ĐỒ!
Quét cho SẠCH SẼ mọi THÓI BẨN NHƠ!
Diệt cho HẾT những kẻ THỜ TRUNG CỘNG!
Hãy vì TƯƠNG LAI, BẢO TOÀN NÒI GIỐNG!
GIỮ VẸN GIANG SƠN, QUYẾT CHỐNG NỘI XÂM!!!
Không im lặng CHỊU NHỤC mãi âm thầm...
Để con cháu máu tràn sông, đổ biển!!!
Hãy VÌ TỔ QUỐC, MỘT LÒNG DÂNG HIẾN!
Thà CHẾT VINH, hơn SỐNG NHỤC MUÔN ĐỜI!!!
Lòng TỰ HÀO NGÀN NĂM CŨ PHẢI KHƠI!
NỐI BƯỚC THÁNH TRẦN MUÔN NGƯỜI CỨU NƯỚC!!!
Thanh Bình 01.11.2021

KHAI NÃO CHO BÒ ĐỎ!

Sơ đồ BOT trên khắp nẻo xa lộ VN để MÓC TÚI DÂN
Thật buồn, khi không chỉ đại đa số giới trẻ VN mải đua đòi, ăn chơi, đàng điếm. Gái thì đòi bố mẹ phải cấp tiền nâng mũi, bổ mí mắt, cắt gọt cằm, tân trang mặt và chỉnh hình chỉ mong chài được đại gia, quan chức già để được bao ăn chơi không phải làm; hay mơ trúng giải hoa hậu (dù vớ vẩn) nào đó, cốt để có thể bán dâm cho quan chức với giá cao hòng đổi đời..... Còn đám trai trẻ thì đua nhau tập thể hình, xăm trổ đầy mình, văng tục chửi bậy thành thần chỉ để làm DLV cho đoảng kiếm vài củ/ tháng, cộng thêm tiền dọa nạt, bảo kê hay “hỗ trợ CA” trấn áp dân, tham gia các vụ cướp sòng, buôn lậu, trấn lột.... của giới quan chức địa phương hay nhà giàu là thừa tiền tiêu sài, mà không cần học.
Thật buồn, khi vào mạng mà phải phân tích, thông não, mở mắt cho đám mang tiếng “có học” đang sống tại VN, nơi mà chỉ cần chịu khó quan sát chung quanh, hỏi dân thường và động não lên, chúng có thể thấy tất cả những gì cần thấy!
Song tôi thấy buồn cho Dân tộc Việt có nguy cơ đắm chìm hơn nữa, khi thấy ngay cả những người mang tiếng “có học” đã và đang ở nước ngoài tới vài chục năm, có thể thu mạp thông tin đa chiều, biết rõ cuộc sống AN SINH XH của các nước phát triển văn minh được đầy đủ như thế nào, mà khi về phép VN, họ cũng BỊ CẬN THỊ HAY THÔNG MANH đến độ chỉ nhìn thấy sự “bóng lộn” bên ngoài của VN để đinh ninh “VN đang phát triển mạnh mẽ” như cậu bé Lê Quỳnh Đạt mà tôi mất công giải thích để thông não này!
Cậu ta cho rằng tôi “ở nước ngoài, nên không biết nhân dân cả nước cùng chung tay với chính phủ VN xây dựng đất nước phát triển nhanh nhất thế giới, GDP cao vượt bậc”....
Tôi cũng nghe một số người (ấu trĩ) về thăm VN sang ca ngợi hết lời về “đường cao tốc thênh thang, nhiều nhà cao vút, nhiều khu mua sắm, vui chơi giải trí, nghỉ dưỡng sang trọng.....” mà cười buồn!
Đó chính là NỖI ĐAU VÀ NỖI THỐNG KHỔ CỦA DÂN VN BỊ MẤT ĐẤT, MẤT NHÀ, MẤT RUỘNG VƯỜN!
Đó cũng là NỖI NHỤC QUỐC GIA khi VN phải LỆ THUỘC KT vào KẺ THÙ TQ TRUYỀN KIẾP CỦA DÂN TỘC, đến nỗi PHẢI ĐÀN ÁP DÂN MÌNH, bắt họ CÂM, để mất dần biển, đảo, biên cương, đất, rừng.... và rồi đây sẽ là MẤT NƯỚC CHO TQ!
Tôi mang câu trả lời của tôi với cậu bé Lê Quỳnh Đạt về đây, để khai não luôn cho đám bò đỏ, DLV và cả những kẻ tự cho mình “giỏi ný nuận” vào phản biện để rạch ròi chân lý! Nhưng tuyệt đối cấm văng tục, chửi bậy, còn tranh luận tử tế, “bà già ngồi xó bếp” này xin sẵn sàng tiếp chiêu!
*******
Hahahaha con nhìn xem đời sống người dân thường VN so với tài sản kếch sù của bọn KẺ CƯỚP của cái Đảng Cướp Sạch đi con, chứ đừng so với thời chiến tranh “cơm không có mà ăn”, thì lúc đó bọn lãnh đạo cũng chỉ hơn dân vài miếng thịt, mà nay thì sao???
Nhìn xem từ chỗ VN KHÔNG NỢ THẾ GIỚI ĐỒNG NÀO, nay mỗi đầu người dân gánh 40 triệu đồng nợ công cho chính phủ. Vậy mà tài sản của họ có nổi bình quân trên trăm triệu để dành không???
Hãy mở to mắt ra xem tất cả những công trình nhà cao, khách sạn, khu nghỉ dưỡng, sân Golf, khu mua sắm, vui chơi ....sang trọng là của ai? Có phải là TÀI SẢN CỦA NHÀ NƯỚC VÀ NHÂN DÂN VN không con???
Trong khi tài nguyên cạn kiệt, rừng bị tàn phá, biển chết không còn tôm cá, biển đảo, biên cương và cả đất liền chúng CƯỚP CỦA DÂN BÁN DẦN CHO CÁC DOANH NGHIỆP GỐC TQ đó!
Hãy mở to mắt ra nhìn ngay vào vụ án Vạn Thịnh Phát kìa, mới chỉ sơ sơ “đang điều tra” đã thấy 156 khu nhà đất ngay giữa những KHU ĐẤT VÀNG của SG thuộc quyền sở hữu của vợ chồng thằng Tàu rồi đó con! Chưa kể hàng ngàn doanh nghiệp TQ chưa bị sờ tới; chưa kể hàng trăm tỷ đô của kiều bào gửi về trong suốt mấy chục năm qua cho gia đình họ đầu tư hay tiêu xài cũng giúp kích thích tăng trưởng KT của VN; chưa kể hàng chục tỷ đô của các nước phát triển và các Quỹ hỗ trợ phát triển, cũng như các Tổ chức Nhân đạo QT đổ vào VN mấy chục năm qua để giúp VN XOÁ ĐÓI GIẢM NGHÈO, vượt qua các đại dịch, thảm họa thiên nhiên và khủng hoảng kinh tế nữa!
Con thiểu năng trí tuệ mới không nhìn thấy ... đến đường xa lộ chúng vay từ Quỹ hỗ trợ phát triển QT làm ra là để phục vụ việc LƯU THÔNG HÀNG HOÁ BẮC - NAM, tạo điều kiện không chỉ các doanh nghiệp nước ngoài đầu tư vào VN; mà tạo điều kiện cả cho doanh nghiệp trong nước lưu thông hàng hoá, mở rộng thị trường, phục vụ DÂN SINH; có tiền đóng thuế để phát triển Đất nước.
Vậy mà chúng BĂM NÁT BÁN TỪNG ĐOẠN cho người nhà của các quan chức địa phương dựng BOT thu tiền của cả người dân địa phương có việc phải qua trạm. Thử hỏi đó là gì hả con???
Còn những “cú đấm thép” mang danh “của nhà nước” đều THẤT THU hay ĐẮP CHIẾU hoặc PHÁ SẢN! Đó là gì???
Con ở ngay tại VN MÀ MÙ THÔNG TIN, THIỂU NĂNG TRÍ TUỆ nên LƯỜI SUY NGHĨ, CHỈ ÚP MẶT VÀO BÔ ĐÁM LÃNH ĐẠO THỜ TQ của cái ĐCS = Đảng Cướp Sạch và nghe lời của bọn TUYÊN LÁO TƯ, đọc báo của BỌN BÚT NÔ chuyên ĐƯA TIN LỪA ĐẢO, mà cũng dám há họng gào to với Bà hả con???
Hãy MỞ TO MẮT nhìn ra quanh mình và ĐỘNG NÃO LÊN!!!
Hãy tự hỏi: Đất nước “phát triển” thế, sao dân vẫn nghèo? Sao trẻ em đi học không được miễn phí và dân nghèo không được chữa bệnh miễn phí như thời VNCH? Sao học sinh cấp 1 phải mua lắm sách thế? Sao SGK lại cứ phải thay đổi soành soạch? Sao “ lệ phí” nhà trường, nhà thương cao thế? Sao VN không có Sở XH để trợ giúp cho dân nghèo lúc khó khăn, hay thảm họa thiên tai, dịch bệnh? Mà lại bắt dân bỏ tiền mua KIT TEST RỞM và tự kêu gọi từ thiện để trợ giúp nhau thế?
Tại sao nhà nước VN lắm tiền, nhiều của, “GDP phát triển nhanh nhất thế giới” mà còn PHẢI GIẾT DÂN CƯỚP ĐẤT cho Viettel LIÊN DOANH VỚI TÀU làm khu phức hợp sân Golf thu tiền tỷ và rai bán đất Thủ Thiêm giá cao nhất thế giới, hơn cả Hồng Kông, Tokyo, New York.... mà không trả cho dân tiền để họ đủ mua một căn nhà khác để họ tự nguyện di rời lại CƯỚP TRẮNG của dân vậy??? Tại sao các ÁN OAN và các VỤ KIỆN ĐẤT ĐẠI cứ tồn đọng mãi mà không ai giải quyết??? Tại sao trước kia CÁC TP KHÔNG BỊ NGẬP, chỉ bị lũ lụt khi có bão, mà nay cứ một trận mưa là không chỉ các TP lớn ở đồng bằng mà cả CAO NGUYÊN ĐÀ LẠT và TP BIỂN ĐÀ NẴNG cũng bị ngập lụt???
Tiền chúng thu về đi đâu hết, sao không lo AN SINH XH CHO DÂN???
Phát triển để làm gì, khi dân VN còn khốn khổ chạy ăn từng bữa? Khi trẻ em - tương lai của Đất nước không được hưởng thụ một cuộc sống đầy đủ, một nền GD đàng hoàng và được bảo vệ trước nạn bạo hành cũng như ấu dâm hả? Hả? Hả???”
Động não lên, trả lời Bà đi con!!!
Thanh Bình 21.10.2022

NÊN ĂN MỪNG HAY....???

 

Người ta “bung lụa” áo dài
Mượn ngày “phụ nữ” khoe ai sắc màu
“Vui là chính”, họ bảo nhau
Ai chết cứ chết, ai sầu mặc ai...
Anh nâng ly chúc “tình dài”
Chị õng ẹo ưỡn, bá vai... ghi hình
“Tội gì.... để vợ chúng mình
Vui ngày phụ nữ, khoe xinh”.... dẫu già
Chết dịch ư? Mặc người ta!
Mình cứ tự sướng, các bà cứ vui....
Nhìn họ khô cạn tình người
Vô cảm, tàn nhẫn .... thấy đời bạc thay!
Dân Việt người chết mỗi ngày
Ngậm ngùi cay đắng.... hồn lay lắt buồn ...
Bao người phụ nữ lệ tuôn?
Bao người phải chết? Ai còn khổ đây?
Người đói, ngắc ngoải.... vẫn đầy...
Sao nỡ tàn nhẫn .... vui vầy.... chúc nhau???
“Hội phụ nữ” làm gì đâu???
Chỉ giỏi đàn đúm, còn đầu rỗng không!
Tim vô cảm, thiếu tấm lòng!
Có xinh, có diện.... cũng không giá gì!!
Tự mình hủy danh mình đi!
Nhân cách đánh mất đẹp chi?... Lạc loài!!!

Thanh Bình
Ngày 20.10 chỉ là ngày THÀNH LẬP HỘI PN VN, chứ KHÔNG PHẢI ngày TÔN VINH GIÁ TRỊ CHUNG CỦA NGƯỜI PNVN như mọi người LẦM TƯỞNG!
Mọi năm tôi được con cháu và mọi người nhắn lởi chúc, tôi đã rất ngạc nhiên không hiểu họ ăn mừng gì cái ngày hội PNVN thành lập? Trong khi nó hút cả mấy tỷ đồng ngân sách hàng năm mà CHẲNG LÀM ĐƯỢC GÌ, KHÔNG GIÚP ĐƯỢC AI, chỉ là chỗ cho bầy rỗng não, thiếu trái tim và nhân cách, vô cảm đàn đúm mỗi năm 2 lần tụ tập ăn uống, khoe váy áo, tự tung hô “thành tích”.... DIỄN HÀI mặc kệ trẻ em bị lạm dụng tình dục, bị đánh đập, đối xử tàn tệ khắp nơi, ngay cả trong nhà trường; mặc cho phụ nữ bị hiếp dâm, lạm dụng, bị đày đọa, đánh đập, giam cầm vô cớ chỉ vì đấu tranh chống TQ và đòi CÔNG LÝ....
Không ai thấy Hội PNVN lên tiếng can thiệp, thậm chí nhiều nơi chúng còn nhận tiền để về hùa với những kẻ ác, gian hành hạ những người phụ nữ khác.... Song tôi không tiện phản bác, vì không nỡ phụ lòng người KHÔNG BIẾT HAY BỊ LỪA mà chúc mình với tấm lòng thành.
Nhưng năm nay, tôi nhận lời chúc, nhìn đám đàn bà thiếu lương tri, vô cảm tụ tập “bung lụa” khoe váy áo sặc sỡ trên Facebook và đám đàn ông kém tri thức a dua cụng ly chúc tụng trước thảm cảnh dân mình chết quá nhiều trong một thời gian quá ngắn vì chỉ đạo “chống dịch như chống giặc” SAI LẦM của chính phủ VN học TQ rào ngõ, ngăn đường, cấm chợ, đánh đập bắt giam người dân vô tội chỉ vì “nghi lây nhiễm”. Tống họ hết vào trại cho họ tự lây chéo nhau chết mòn trong các trại tập trung bẩn thỉu, thiếu điều kiện sống tối thiểu..... Tôi thấy đắng lòng vô cùng và.... không buồn trả lởi....
Đau quá, xót quá cho những người phụ nữ bị tống giam chết oan vì bệnh nền không thuốc chữa, vì nhiễm COVID không có y, bác sĩ săn sóc, hay chết vì.... kiệt sức do KHÔNG CÓ GÌ ĂN!
Đau quá cho những bà mẹ mất con, những người đàn bà mất chồng, những cô con gái mất mẹ, mất cha trong đại dịch..... Họ cũng là “phụ nữ VN” đấy..... Nhưng có ai nhớ tới họ để gửi một lời cảm thương chia sẻ???
Hay.... ai chết mặc ai, ta cứ “vui là chính”???
Tôi hỏi những người “bung lụa” ăn mừng ngày “thành lập hội PN VN” kia có thấy mình NHẪN TÂM, VÔ CẢM trước NỖI ĐAU của những người phụ nữ khác cùng giống nòi với họ không???
Có thấy mình TÀN NHẪN khi đàn đúm ăn mừng trong lúc những người đồng hương khác đang đau khổ vì ôm những lọ tro của người thân yêu, hay đang phải quằn quại trong đau đớn chống chọi với dịch bệnh, hoặc đang chới với khốn khổ vì lũ lụt tại quê nhà, nơi cái “hội PN VN” kia thành lập mà KHÔNG LÀM GÌ giúp dân không???
Bạn nghĩ sao???
Thanh Bình 23.10.2021

TRĂNG MẬT


Trăng ướp mật cho tình mình nhung nhớ
Đêm loan phòng hơi thở quyện hương trời
Biển nồng nàn, Trăng quấn quýt chơi vơi
Tình say đắm, Trăng ngời lên trên Sóng

Lấp lánh ánh bạc, cháy trong ước mộng
Nỗi cuồng si bỏng rát cuộc tình đầu
Những nồng nàn Trăng và Sóng trao nhau
Niềm hạnh phúc tuôn trào trong khao khát

Giữa trùng khơi ánh Trăng vàng bát ngát
Lồng giữa Sóng tình dào dạt khúc ca
Hương thơm nồng theo gió thoảng bay xa
Ngào ngạt Sóng... ngợi ca đêm đằm thắm....

Trăng rót mật ngọt vào lòng Biển mặn
Giọt tương phùng da diết tỏa rạng ngời
Đêm sáng rực... Trăng chìm giữa ngàn khơi
Phút giao hòa.... đất trời cùng đắm đuối...

Chạm điểm thần tiên....đỉnh trời - tên gọi
Cuộc hoan ca gói trọn nghĩa trùng phùng
Hơi thở hòa nhịp, biển trời nho nhung
Trái tim ngất ngây.... tận cùng dâng hiến

Ước mộng trăng tròn, giữa đời hiển hiện
Hai mảnh tình côi, thiên biến ghép lành
Vĩnh viễn ngàn đời Sóng thuộc về Anh!
"Tuần Trăng Mật" mặc nhiên thành biểu tượng

Thanh Bình trong bút danh Đài Trang luôn tự ví mình như Sóng Biển, nên khác với mọi Thi sỹ, mình hay ví Trăng như một người Đàn Ông hiền dịu, ngọt ngào. Do đó trong bài thơ đoạt GIẢI NHẤT của Ban giám khảo và Bạn đọc Facebook bình chọn trong cuộc Thi thơ của người Việt ở CHLB Đức vào sát ngày Tết Nguyên Tiêu 2013 này mình viết Hoa chữa Trăng, Biển hay Sóng là để chỉ Chàng trai hiền dịu, ngọt ngào như Vầng Trăng, còn cô gái thì có cá tính và cảm xúc mạnh.... thì sẽ thấy đằm thắm hơn trong bài thơ của mình.

Bài này trước kia mình đã đăng trên trang Tiếng Sóng Biển ở Yahoo VN, nhưng sau đó bị phía VN xóa mất vì không cho ngươừi VN chơi Blog nữa. Mình có chuyển sang Zing, nhưng không may cũng bị dính vào Zing VN, nên cũng bị chúng khoá. Sau đó nữa mình lại đăng lên trang Face của mình tên Le Thi Thanh Binh, lại bị chúng đánh sập. 
May là còn bài thơ được in trong cuốn Thơ Việt ở Đức mới tìm lại được, nên mình gửi lên đây cho Google giữ chắc ăn.


Dienstag, 18. Oktober 2022

MỤC ĐÍCH ĐỜI MÌNH

 

Muốn sống thanh thản hơn người
Giữ Tâm trong sạch, vì đời Bao dung
Hòa nhã, giữ trọn Hiếu Trung
Sống Chân Tình, chẳng dửng dưng mặc đời
Chìa tay Nhân Ái, giúp người
Vượt qua hoạn nạn, không cười nhạo ai
Bản lĩnh, Chung thủy chẳng phai
Không sợ cường bạo, hay loài sói lang
Khó khăn cũng vượt dễ dàng
Ngẩng đầu thẳng lối đường quang đăng trình
Lòng Quảng Đại, chí Kiên Trinh
Làm tròn Trách Nhiệm, Tận Tình, Vị Tha
Trân Trọng người như chính ta
Không hèn quỳ gối để mà cầu xin
Chẳng màng danh, lợi hay tiền
Vì Dân, Vì Nước, chỉ quên chính mình
Mong thế giới được Yên Bình
Mong thế hệ trẻ Thông Minh, Hiểu Đời
Chịu Khó học hỏi muôn nơi
Có chí Tiến Thủ, không ngơi Sửa Mình
Không để ai đó rẻ khinh
Thanh thản vững bước, Tâm mình sáng trong
Thanh Bình 18.10.2022

ĐẢNG CƯỚP SẠCH (ĐCS)

 

Đảng thúc dân CƯỚP CHÍNH QUYỀN
Để Đảng CƯỚP HẾT TÀI NGUYÊN NƯỚC NHÀ
ĐẢNG CƯỚP TÀI SẢN dân ta
Nhập Hợp tác xã gọi là “của chung”
MÓC TÚI DÂN đến kiệt cùng
Ép mua “Công trái” vét từng đồng xu
Không “thực hiện”, phải ĐI TÙ
Hay bị ĐÀY ĐOẠ, hành như trâu bò....
Bất cứ gì, phải “XIN - CHO”
Cấm từ bài hát, câu hò.... thời Cha
LỘT SẠCH, soi xét mọi nhà
Rình rập MÓC TÚI “làm quà” tiến thân
“Vàng nhiều lắm nằm trong dân”
“Giá trị đất cũng tăng gần cả trăm”
“THU HỒI ngay”, kẻo sai lầm
Dân mà giầu có, âm thầm chống “ta” (Đảng)
Nghèo khó phải ngự muôn nhà
“Ngu dân dễ trị”, “nghèo là vinh quang”
“Thời đại rực rỡ huy hoàng”
Lãnh đạo THAM NHŨNG, GIÀU SANG ..... DÂN NGHÈO!!!
Đọc bài dưới của TG Chu Mộng Long, mình cứ tưởng TG kể về cái thời “sau hoà bình lập lại” năm 1954 ngoài Miền Bắc, dân bị ĐẤU TỐ, qui “thành phần địa chủ, phú nông” để cho đảng GIẾT SẠCH, CƯỚP SẠCH với câu khẩu hiệu “Trí, Phú, Địa, Hào đào tận gốc, trốc tận rễ” trong cuộc CCRĐ mà HCM từng phải nhỏ vài giọt nước mắt XIN LỖI trước toàn dân....
Không dè .... hơn 20 năm sau cái ĐCS = Đảng Cướp Sạch này chúng lập lại y hệt điều đó ở Miền Nam sau khi thống nhất đất nước!???
Và giờ đây, chúng lại muốn làm cuộc CƯỚP SẠCH toàn dân VN lần thứ ba dưới danh “THU HỒI GIÁ TRỊ GIA TĂNG CỦA ĐẤT” và “bán công trái thu vàng trong dân”, vì “vàng trong dân còn nhiều lắm”.....
Điều đó chứng minh cái Đảng Cướp Sạch này không bao giờ thay đổi để tốt lên được, vì CHÚNG ĂN CƯỚP CỦA DÂN ĐÃ THÀNH QUEN! Như thế, bảo sao dân không lũ lượt bỏ nước ra đi không mong ngày trở về, để lại bị CƯỠI ĐẦU BÓP CỔ MÓC TÚI từ đời Cha tới đời con.....
Thanh Bình 29.09.2022
HẾT MUỐN SỐNG TRÊN ĐẤT NƯỚC NÀY
Bài: Chu Mộng Long
GS. Đặng Hùng Võ, nguyên Thứ trưởng Bộ Tài nguyên và môi trường tuyên bố: "Giá trị đất đai tăng thêm đang nằm trong túi người dân, nhà nước phải kiên quyết thu hồi lại". Tôi nghe mà hết muốn sống trên đất Việt!
Ba mẹ tôi từng khóc hết nước mắt khi có cái chính sách gọi là "thu hồi" này.
Năm 1975, sau nhiều năm tản cư, cả nhà tôi từ phố thị về lại quê hương. Quê tôi chiến tranh khốc liệt, đằng đẵng suốt 20 năm, không thể sống được.
Hòa bình, ba mẹ tôi mua một đôi bò, sắm lại nông cụ để về quê cày ruộng. Việc trước tiên là đắp lại mồ mả ông bà. Sau đó là khai hoang. Những đất đai ông bà để lại hoang hóa, cỏ gai mọc ngập đầu. Có những cây đã to bằng người ôm. Khai hoang đâu trồng cây lương thực đó để sống. Làm suốt hai ba năm, đánh đổi bao mồ hôi nước mắt để có đất trồng. Khi đất vừa thục thì đùng một cái nhà nước thu hồi để đưa vào hợp tác xã. Hai con bò ba mẹ tôi mua hơn một cây vàng cũng bị nhà nước thu hồi và trả lại cho mười mấy đồng. Và cũng chỉ vì nhà có đất đai, thêm hai con bò nữa mà bị xếp hạng trung nông. Phải đóng tiền cổ phần cho cửa hàng mậu dịch 100 ngàn đồng, lại còn bị ấn định công trái đến 500 ngàn đồng. Viết đơn trình bày hoàn cảnh cùng đinh (bần nông) thì bị xã cho là khai man. Ba bị xã bắt nhốt trong cái container ngoài nắng. Mẹ khóc hết nước mắt, phải chạy vạy, vay mượn đủ số tiền đó để cứu ba về. Thế là nhà nợ nần chồng chất.
Suốt mấy năm hợp tác xã ấy, nhà tôi chỉ ăn toàn mì lát mốc meo. Bởi ngày công 5 lạng thóc chỉ đủ gom góp trả nợ. Quần áo rách tả tơi, toàn mặc quần bao cát (loại bao lính Mỹ làm lô cốt). Mỗi năm cửa hàng mậu dịch bán cho mét vải tám thì để dành cho mẹ và các em gái.
Khi hợp tác xã giải tán, hợp tác xã trả lại đôi bò cho gia đình tôi, nhưng ba mẹ tôi phải mua lại giá cao gấp hơn trăm lần trước đó nhà nước trả lại cho ba mẹ tôi. Tiền gọi là "cổ phần" thì trả lại một phần, đủ mua rau. Đáo hạn trả công trái tôi đến kho bạc nhận tiền thì số tiền có giá không đủ mua mấy cân gạo. Mẹ nhớ lại số tiền trước đó tính hàng chục tạ thóc và tính bằng vàng, mẹ lại khóc tức tưởi.
Thời điểm đó, cùng tình cảnh với nhà tôi là hàng chục gia đình khác. Trong vòng mấy năm hợp tác xã mà một cái xóm hơn 30 nóc nhà thì đã bỏ đi gần hết. Họ yêu quê cha đất tổ, hòa bình họ đã trở về quê cha đất tổ của mình, thế mà lại phải ra đi. Những năm ấy, người quê tôi bỏ xứ mà đi còn hơn cả chạy giặc trong chiến tranh.
Bây giờ mà tư duy "thu hồi" như thời ấy nữa thì tôi biết đi đâu? Thưa ông Đặng Hùng Võ, nếu có chuyện "thu hồi" như ông muốn, tôi hết muốn sống trên đất nước này rồi!
Chu Mộng Long

CÁI BẮT TAY DIỆT VONG

 

Bài của Sao Băng trên trang Thông Luận
(Bài dài nhưng rất hay về nội tình đcsvn hiện nay)
Phần 1
“Không ai xứng đáng làm Tổng Bí Thư hơn anh, tôi nguyện đem hết sức mình và vận dụng mọi cơ chế có thể để anh tiếp tục sự nghiệp lãnh tụ”- Phạm Minh Chính, Trưởng ban Tổ chức Trung ương nói với Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí Thư Đảng Cộng sản Việt Nam, tháng 6, năm 2020.
Lúc bấy giờ, dịch giã hoành hành cả thế giới. Tại Việt Nam, may mắn hơn, Covid- 19 chưa càn quét tới. Phạm Minh Chính tạm gác thú vui mê đắm của mình là nhòm ngó “nhà trắng”, để tập trung toàn bộ quyền lực của Trưởng ban Tổ chức Trung ương, biến cơn thèm thuồng thành bữa tiệc có thật, tự sắp xếp cho mình cái ghế, mà dưới mắt Chính là ngon nhất: Thủ tướng. Và rồi Chính đã làm nên được cái việc mà sau đó được báo chí nhà nước tung hô: phương án nhân sự độc đáo, đặc sắc nhất của đại hội 13.
Nhưng trước hết, Chính phải làm mọi cách để giữ lại bằng được Nguyễn Phú Trọng, không phải vì Nguyễn Phú Trọng, mà để không đứa nào chen vào được trong thời gian chờ Chính “chín” và tiếp quản vào chức Tổng Bí thư trong đại hội 14, tháng 1, năm 2026. Cái bắt tay “chiến lược” của Trưởng ban Tổ chức Trung ương với Đảng trưởng, đã thực sự là cú đòn chí mạng cuối cùng vào sự đoàn kết trong nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam, vốn dĩ đã rất mất đoàn kết; đây cũng là cái bắt tay diệt vong cho uy tín Đảng Cộng sản Việt Nam, vốn dĩ đã trong trạng thái rất mong manh.
Mùa thu năm đó, cuộc họp của Bộ Chính trị chốt lại nhân sự Tổng Bí thư, dưới sự lèo lái của Chính, sự gợi ý, rào đón của Trọng; Hoàng Trung Hải, Nguyễn Văn Bình, Nguyễn Thị Kim Ngân lần lượt lên tiếng tha thiết đề nghị Trọng tiếp tục nhiệm kỳ thứ 3 là Tổng Bí thư vì các ứng viên còn lại, theo những con người này, đúng như “khuyến cáo” của Trọng là “đừng thấy đỏ mà tưởng là đã chín”. Nhiều thành viên của Bộ Chính trị không đồng ý vì như vậy là vi phạm điều lệ đảng rằng Tổng Bí thư không làm quá hai nhiệm kỳ. Nhưng rồi chốt lại cũng không thể thống nhất được ứng viên nào khác ngoài Trọng. Được dẫn dắt bởi sự lắt léo, gian manh, xảo trá của Trọng- Chính, nội bộ thượng tầng chia rẽ sâu sắc chưa từng có.
Phạm Minh Chính dựng lên “ngọn cờ” Nguyễn Phú Trọng, kèm theo lời hứa sẽ “chia lại bài” khi bản thân ngồi ghề Thủ tướng và bù đắp xứng đáng cho những người anh em “thiện lành”đã “hy sinh” vẫn quyết một lòng dựng cờ cùng mình như Nguyễn Văn Bình, Hoàng Trung Hải.
Kết quả là phương án Nguyễn Phú Trọng tiếp tục tại vị được đưa ra Hội nghị Trung ương vào tháng 10/2020, nhưng với điều kiện Trung ương không sửa điều lệ đảng, bởi đa số không muốn chịu trách nhiệm trước lịch sử về trường hợp Nguyễn Phú Trọng. Còn Trọng, với bản chất ham muốn tột đỉnh quyền lực, bất chấp “bia miệng”, không cần chính danh, không cần liêm sĩ, miễn là còn ghế.
Bây giờ, công việc hàng ngày của Nguyễn Phú Trọng là ngồi trên cái ghề bành rộng bọc nhung đỏ, hai chân không chạm được tới đất, nước dãi chảy lòng thòng mỗi khi cái mặt phù nề tích nước ngoẹo sang một bên. Trong mùi khai khẳn của bệnh hoạn, ông ta nhướng mày cố mở đôi mắt đã sụp và sưng húp, lạ thay, vẫn sáng lên những tia nhìn tinh quái mà nhân gian thường hay gọi là “như ma ám”, khi cấp dưới trình lên những danh sách đảng viên cần “thịt”. Không cần biết đó là đứa nào, chỉ cần biết còn có những đứa sẽ được đưa ra “làm thịt”, là ông ta còn cảm thấy mình đang sống, đang tiến đến cảnh giới trường sinh bất lão.
Kể từ đại hội 13, tháng 1/2021, với việc cố cùng để có ghế, Nguyễn Phú Trọng cũng đã tự kê bản án tử cho tất cả sự nghiệp chính trị của ông ta, chưa chết mà đã sớm trở thành nấm mồ cho người đời phỉ nhổ. Ông ta cũng có “công” mang đến cho thế giới thêm một cái nhìn về một đảng vô pháp, vô thiên, bất cần luật lệ, nhổ bọt lên ngay chính các nguyên tắc mà mình đẻ ra, đích thị là một đảng nguyên thủy, rừng rú.
Những người đồng đảng của Nguyễn Phú Trọng cũng bị mắc kẹt, một mặt, họ cần ông ta ra các lệnh “trảm” cho công cuộc bình định trong cuộc nội chiến âm thầm mà khốc liệt với binh lực các bên đều ngang ngửa nhau. Trọng thì cứ “trảm” là thích, bất kể là người của phe nào, khi cần ra các quyết định cuối cùng để trảm, họ trịnh trọng đề đạt lên ông ta và không bao giờ bị gạt ra. Một mặt, họ không muốn, không thể luận tội ông ta ngồi lên điều lệ, không hẳn vì họ cũng là những người đã giơ tay nhất trí cho ông ta ngồi lên, mà vì Trọng đã không còn là vấn đề cá nhân Trọng, mà đã là vấn đề của cả Đảng Cộng sản Việt Nam.
Đảng Cộng sản Việt Nam cần có lý do cao cả, thiêng liêng cho việc tiếp tục để lão già bệnh hoạn tại vị, nên Trọng tiếp tục được tôn xưng là bó đuốc Mác Lê, là dũng sĩ đốt lò, là biểu tượng bất diệt, soạn sửa sánh ngang tầm với “Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta”.
Mặc dù, nội bộ chia rẽ chưa từng có và ai ai cũng nhìn thấy sự tồi tệ của nó, nhưng Bộ Chính trị, Trung ương Đảng đều chung một ý chí phải giữ được sự tồn vong của đảng. Vụ án Việt Á chính là để đảm bảo mục tiêu này. Tập thể đã có những phản ứng quá muộn màng trước cái bắt tay của Trọng-Chính, và giờ họ đang buộc phải sửa sai.
Phạm Minh Chính – trùm cuối, kẻ chủ mưu trong toàn bộ vụ án Việt Á, đã dùng cả nhiệm kỳ của Trưởng ban Tổ chức Trung ương để dày công nghiên cứu phân bổ chia ghế cho lãnh đạo cả 63 tỉnh, thành. Ở Trung ương, Chính toan tính dành ghế Bộ trưởng Quốc phòng cho Lương Cường, ghế Bộ trưởng Công an cho Nguyễn Đức Chung, cùng với chân rết ở tất cả các tỉnh thành, tạo thành sức mạnh vô địch đưa Chính thẳng tiến đến ghế Tổng Bí thư sau một nhiệm kỳ làm Thủ tướng.
Để mở đường cho mình, Chính không màng đến uy tín của Đảng Cộng sản, sẵn sàng dùng mọi thủ đoạn, mà điển hình là mở đường tối đa cho Trọng giẫm lên điều lệ đảng, làm nên một chương nhục nhã chưa từng có và chưa hết, nếu con đường của Chính còn tiếp tục, thì đảng này càng thối nạt đến tận xương tủy, khi quyền lực nhà nước bị một tay cựu Trưởng ban Tổ chức Trung ương lũng đoạn bằng cả những đồng xu mạt hạng nhất, đê tiện nhất, đẫm máu nhất mà thực tế những gì đang được phơi bày từ vụ án Việt Á đã cho thấy.
Giấc mộng đế vương của Phạm Minh Chính, ngay từ khi khởi thủy đã có rạn vỡ khi cánh tay phải Lương Cường không thể tiếp quản được ghế Bộ trưởng Quốc phòng, phải nhường lại cho kẻ tưởng như yếu thế hơn là Phan Văn Giang. Vào thời điểm đại hội đảng 13, tháng 1/2021, Khi Lương Cương đã là đại tướng, Bí thư Trung ương Đảng, thì Phan Văn Giang mới chỉ là thượng tướng, ủy viên trung ương đảng.
Còn cánh tay trái, số phận Nguyễn Đức Chung bị định đoạt ngay tức thời khi rập rình ghế Bộ trưởng Công an, cũng là chấm dứt những ngày vợ Chung đưa vợ Chính đi du hí vòng quanh Mỹ, Âu, vòng quanh quả đất. Tiếng là chiến hữu vào sinh ra tử, “anh còn thì chú còn”, nhưng Phạm Minh Chính bỏ mặc hoàn toàn Nguyễn Đức Chung bơ vơ kêu xin thảm thiết ở pháp đình; để bảo toàn “đại nghiệp”.
Vốn chỉ đút chân gầm bàn, ngồi trong xó tối bài bố trận địa mà không từng ra thực địa, nên Phạm Minh Chính không một chút kinh nghiệm và năng lực đánh giá tình hình cũng như xung trận. Quá tự tin với hàng loạt chân rết đã cài cắm ở khắp tỉnh, thành, nên dẫu “tay phải”, “tay trái” lẳt lẻo, Chính vẫn thật ngạo nghễ với ảo tưởng quyền lực nắm trọn khi thời còn là Trưởng ban Tổ chức Trung ương đã nắm cổ được từng thằng từ địa phương đến trung ương với chiêu bài “các chú đến với anh không phải là các chú mang biếu tiền anh mà chính là anh cho lại tiền các chú“.
Cách làm này được vận dụng tối đa khi Việt Nam bước vào thời thực sự đại dịch. Các lệnh xét nghiệm thần tốc được ban bố ráo riết và khẩn cấp từ trực tiếp mồm Phạm Minh Chính, là lời chính thức “cho các chú ở dưới địa phương tranh thủ xúc múc nhé bù vốn đã bỏ ra để chắp cánh anh bay lên”, theo đúng phong cách “sòng phẳng, mẹ nó, sợ gì”.
Không loại trừ khả năng rằng các đồng đảng của Phạm Minh Chính đã làm ngơ, thậm chí tiếp sức cho Chính dương dương tự đắc nuôi “con vịt” Việt á, còn họ thì mài dao chờ sẵn đến ngày vịt béo mẫm để cắt tiết cả đàn, như thực tế đã cho thấy.
Nhưng trước khi nổ ra đại án Việt Á, thì cần nhắc đến những ngọn gió đưa đẩy, tựa như “ma đưa lối, quỷ dẫn đường” cho Phạm Minh Chính tự tìm đường tận diệt bản thân khi chọc vào “dòng máu yêng hùng” trong Bộ trưởng Công an Tô Lâm.
Lịch sử sẽ nhắc nhớ đến Tô Lâm là người có công đầu bình định nội loạn. Tô Lâm vốn dĩ không ưa đấu đá, song lại khá bộc trực và cương liệt, chuẩn “style” không phục thì không nhịn. Vào thời còn tương đối là “trai trẻ”, Phạm Minh Chính và Tô Lâm nhận quyết định lên Thứ trưởng Bộ Công an trong cùng một ngày. Rồi thì đường ai nấy đi, những tưởng nước sông không phạm nước giềng, cho đến khi Chính giành giật được ghế Thủ tướng, ngồi lên đầu Lâm.
Những ngày chống dịch năm ngoái, chỉ có Tô Lâm trong Chính phủ dám bày tỏ thái độ bức xúc về cách chỉ huy ngu xuẩn và sặc mùi lợi ích nhóm của Chính. Lâm thường xuyên chất vấn Chính rằng: “Thế định chống dịch mãi mãi à, định giết hết dân à?”. Nhưng, chuyện có lẽ sẽ không đi đến đâu nếu như Chính không vì sĩ diện mà dằn mặt Tô Lâm bằng gian kế huy động cả lực lượng đông đảo trong Bộ Ngoại giao lừa cho Lâm dính bẫy “bò dát vàng” tại Anh vào tháng 10/2021.
Gian kế này cốt để Chính cho Lâm biết Chính có thể hô mưa gọi gió cỡ nào, chứ hẳn con người tiểu nhân ti tiện này không đủ tầm nhìn để lường trước được rằng bản thân và tay chân Chính cũng theo đó mà rơi vào những ngày đen tối nhất. Bẫy “bò dát vàng” đã châm ngòi cho cuộc nội chiến không khoan nhượng, không chỉ vì danh dự của đại tướng, mà được nâng tầm ở mức cao gấp bội: vì sự tồn vong của Đảng Cộng sản Việt Nam, với sự yểm trợ tối đa của tất cả các lực lượng quân đội, nội chính.
Nếu lịch sử xét lại, có thể khẳng định rằng, dù có được châm ngòi hay không thì nội loạn trong Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn sẽ xảy ra khi người đứng đầu Đảng không đảm bảo được tính chính danh, bất chấp điều lệ để tại vị. Nhưng được châm ngòi, thì nó diễn ra sớm hơn, quyết liệt hơn.
Ngay khi từ Anh trở về sau bê bối “bò dát vàng”, một trong những “hạt giống đỏ”, thân thiết hơn cả máu mủ ruột rà của Phạm Minh Chính được Tô Lâm đưa lên giàn thiêu chỉ trong một cái chớp mắt: Lê Hồng Sơn, bí thư huyện ủy Cô Tô; mở màn cho chuỗi ngày dồn dập pháo kích dội xuống Quảng Ninh, nơi được xem là “căn cứ địa”, là kho lương thảo phục vụ cho hoạt động “cách mạng” của Phạm Minh Chính. Pháo kích cũng dồn dập dội xuống hầm tiền bạc của Chính, với những cái tên Trịnh Văn Quyết- FLC, Đỗ Văn Dũng- Tân Hoàng Minh… lần lượt tra tay vào còng số 8.
Phần II
Kể từ tháng 11/2021, sau cú lừa “bò dát vàng” tại Anh, công cuộc dẹp nội loạn chính thức có thủ lĩnh. Ngành công an, dưới sự dẫn dắt của đại tướng Tô Lâm đã phát đi tối hậu thư đến toàn bộ máy chính trị từ trung ương đến địa phương và tất cả giới tài phiệt, giang hồ cộm cán và cả các “thế lực thù địch” bên ngoài rằng: cứ dính đến Phạm Minh Chính, là tự viết giấy chứng tử cho mình.
Sở dĩ tối hậu thư được gửi đến cả “các thế lực thù địch” bên ngoài vì có một diễn biến rất mới, có thể gọi là chưa từng có trong đấu đá nội bộ đảng cộng sản, là Phạm Minh Chính trở thành kẻ đầu tiên sử dụng “lính đánh thuê” là các thành phần mà đảng vẫn coi là phản động lưu vong có số má. Chẳng hạn, để hạ bệ những người đồng liêu, các tin “độc”, ảnh “độc” được người của Chính cung cấp cho chú cháu Nguyễn Lân Hiếu, Nguyễn Lân Thắng trực tiếp tuồn ra nước ngoài cho “phản động lưu vong”. Khi Nguyễn Lân Thắng bị bắt, quá tự tin vào thế lực của Chính, Nguyễn Lân Hiếu tức thời “coi trời bằng vung”.
Cú lừa “bò dát vàng” sẽ không thế thành công nếu thiếu đi sự tổng chỉ huy của Phó thủ tướng thường trực Phạm Bình Minh, người được Phạm Minh Chính hứa hẹn sẽ “vận dụng mọi cơ chế, mọi hành lang” để đưa vào ghế Chủ tịch nước trong nhiệm kỳ tới. Vốn dĩ khá non về nội chính khi cả cuộc đời hướng ngoại, Minh dễ dàng tin vào sự quyền biến của Chính sau khi chứng kiến Chính cơ cấu được cả ghế Tổng Bí thư cho Nguyễn Phú Trọng; để rồi “liều mình như chẳng có” mà thỏa mãn cơn sĩ diện cho Chính: làm nhục Tô Lâm.
Ở Việt Nam thường có câu rằng: Bất cứ ai làm gì cũng đều không qua được mắt của an ninh. Vấn đề là họ có để bạn qua mắt hay không mà thôi. Cũng không ngoa khi khẳng định rằng an ninh Việt Nam giỏi nhất thế giới! Và điều này đã được chứng minh: “cỏ” ở Bộ Ngoai giao đang được nhổ tận rễ, bắt đầu với “những chuyến bay giải cứu”. Cả cựu trợ lý và đương kim trợ lý của Phạm Bình Minh lần lượt sa lưới, kéo theo vô số lâu la. Chọn nhầm ngọn cờ, Phạm Bình Minh “lỡ một bước nghìn đời ân hận, quay đầu nhìn lại đã trăm năm”.
Cùng với Phạm Bình Minh là Đinh Tiến Dũng. Mặc dù Đinh Tiến Dũng gửi gắm con trai là Đinh Tiến Hải theo hầu Tô Lâm làm con tin, nhưng vẫn cung cúc một lòng phục vụ Phạm Minh Chính vì lời hứa của Chính “anh sẽ cơ cấu chú thay anh làm Thủ tướng khi anh lên Tổng Bí thư”. Và rồi tất cả tay chân từ vòng ngoài đến vòng trong của Đinh Tiến Dũng đều đã bị thịt. Vòng vây đã siết chặt quanh Dũng, đến thở cũng phải nhìn quanh dáo dác.
Đồng thời động thái “nhổ cỏ” ở Bộ Ngoại giao, tất cả những địa chỉ trú ẩn tiền bạc cho Phạm Minh Chính bị oanh tạc dữ dội. Ví như Trịnh Văn Quyết không thể ngờ rằng mình là “hậu phương” chủ lực cho đương kim Thủ tướng, mà lại dễ dàng bị bắt giải đi như vậy. Mới đó, vào tháng 4 năm ngoái, FLC còn đưa tin rầm rộ ra báo giới về việc tổ chức lễ hội pháo hoa lớn nhất Việt Nam mừng ngày Thủ tướng Phạm Minh Chính đăng cơ, 5/4/2021… Tháng 4 năm nay, cái tập đoàn lừng danh 63 cõi ấy sụp đổ tan tành.
Danh sách sụp đổ và những cái tên như vậy đã và đang còn tiếp tục dài ra. Mỗi cái tên được xướng lên, đều là thịt, da, tóc của Phạm Minh Chính mà không cần phải qua… giám định ADN! Vào tháng 5/2022, đã lâm vào cảnh khá kiệt quệ, khi trao huy hiệu 55 năm tuổi đảng cho Nguyễn Tấn Dũng, Phạm Minh Chính chính thức đề nghị Dũng chu cấp tiền bạc để có thêm nguồn lực “chiến đấu”. Nhưng Dũng đã chùn chân mỏi gối nhiều phần, trong đó có phần vì từ Mỹ, Đặng Hoàng Yến lu loa kiện Dũng ra tòa trọng tài quốc tế, đòi phải bồi thường hàng tỷ đô về những thiệt hại Dũng đã gây ra cho bà ta.
Nếu nói rằng chỉ vì muốn rửa nhục, mà Tô Lâm ra tay với mọi thuộc hạ của Phạm Minh Chính, là chưa đúng với bản chất của “dòng máu yêng hùng” trong con người này. Hơn thế, sau lưng Tô Lâm không chỉ ngành công an, mà là hùng hậu các thế lực nội chính (như đã đề cập trong phần 1). Có thể trở thành một thủ lĩnh thực sự cầm quân dẹp nội loạn, đòi hỏi ở Lâm sự dũng cảm, tàn nhẫn và cả sự hy sinh không màng đến danh lợi về sau. Lịch sử cũng từng ghi dấu một Trần Thủ Độ để trấn áp các thế lực cát cứ đã ra tay bạo tàn, quyền lực khuynh loạt cả thiên hạ, nhưng không từng có mưu đồ cướp ngôi vua và không có Trần Thủ Độ, không có một triều Trần phát triển rực rỡ.
Trở lại với Phạm Minh Chính. Phạm Minh Chính chưa là Tổng Bí thư, mà đã cơ cấu đủ ghế cho tứ trụ từ vây cánh của mình; mỗi một ủy viên trung ương về làm lãnh đạo các tỉnh, thành cũng đều do một tay Chính sắp xếp; Chính không ảo tưởng về quyền lực của mình, mới là lạ. Ảo tưởng về quyền lực, Chính những tưởng một tay che trời, trắng trợn chia chác bổng lộc cho quan viên bằng mọi thủ đoạn có thể. Kit test Việt Á, trong mắt Chính chỉ là vài đồng bèo bọt, mẹ nó, sợ gì, đứa nào dám đụng vào, ông công khai đấy, đứa nào dám làm gì ông? Chính còn tự đắc tuyên bố “trong hoàn cảnh nào, đại dịch trăm năm có một, thì anh vẫn nghĩ ra cách “có xèng” cho các chú. Sáng tạo là đó chứ là đâu, linh hoạt là đó chứ là đâu, nhạy bén là đó chứ là đâu? không theo anh thì còn theo ai?”
Tháng 9 năm 2021, trong Hội nghị Thủ tướng với doanh nghiệp, Đặng Hồng Anh, con trai Đặng Văn Thành khơi mào về giá cả trên trời của kit test xét nghiệm covid- 19. Hơn 10 năm trước, Đặng Văn Thành chính là nạn nhân của bè lũ Phạm Minh Chính, Nguyễn Tấn Dũng, Nguyễn Văn Bình khi tài sản của ông này gần như bị chúng cướp trắng. Vài ngày sau đó trong cuộc họp Chính phủ, Phạm Minh Chính lớn tiếng trấn áp “đang chống dịch mà cứ phát biểu giá cả này khác làm dư luận phân tâm”, đồng thời tiếp tục ráo riết ra lệnh toàn dân thần tốc xét nghiệm.
Thực tế, khi Đặng Hồng Anh khơi mào làm dư luận dậy sóng về giá kit test, Anh không chỉ là nói cho có nói. Cũng như việc năm nào bắt Trịnh Xuân Thanh, thì cần có khởi đầu bằng một chiếc xe biển xanh. 3 tháng sau đó, quả bom Việt Á phát ra những tiếng nổ đầu tiên và không chỉ là những tiếng nổ đơn lẻ mà là cả một trận địa đã được cài bom, đụng đâu nổ đó.
Lệnh bắt được tống đạt ồ ạt với giám đốc CDC các tỉnh, thành. Nhưng giám đốc CDC ăn một thì lãnh đạo địa phương ăn gấp năm bảy lần. Lãnh đạo địa phương thì cứ “treo” để đó, chưa vội sờ tới, cho thời gian để chọn lại cờ mà theo, bởi lẽ, dẹp nội loạn không có nghĩa là đánh sạch, giết sạch.
Ngày trôi đi, tuần trôi đi, tháng trôi đi, quan viên đắm chìm trong nghĩ suy. Phần tử đầu tiên xác định sẽ quyết không quy hàng vì “còn Chính mới còn mình”, Phạm Xuân Thăng- Bí thư Hải Dương, đã lập tức bị đưa lên “giàn thiêu” khi mà trung ương đảng còn chưa kịp nhóm họp để ra quyết định. Cũng như Nguyễn Thị Thanh Nhàn, Đào Hồng Lan; Phạm Xuân Thăng là do một tay Nguyễn Thị Kim Ngân dìu dắt và “làm mối” cho Phạm Minh Chính từ hơn hai thập niên trước, để rồi keo sơn đến mức cứ hễ là người của Ngân thì cũng là người của Chính. Cổ phần của Việt Á có hơn 20% của con trai Ngân do Nguyễn Thị Thanh Nhàn đứng tên.
Giờ thì, khi mà Nguyễn Phú Trọng ngồi trong chiếc ghề bành cao rộng bọc nhung đỏ trong “nhà đỏ”, dài nhớt chảy lòng thòng; thì ở trong “nhà trắng”, Phạm Minh Chính nghe tiếng ma than quỷ khóc, thuộc hạ không còn ai, hồng nhan tri kỷ thì muôn trùng cách biệt, cửa tử thần đón lõng sẵn nàng ở nẻo về…Đã có tin đồn ra ngoài rằng Chính van vỉ trong Bộ chính trị cho Chính làm hết nhiệm kỳ Thủ tướng, để còn chút sĩ diện với tổ tông (lại là sĩ diện). Cái bắt tay của Trọng- Chính không chỉ là cái bắt tay diệt vong cho Đảng Cộng sản Việt Nam, mà có lẽ còn là cái bắt tay diệt vong cho sự nghiệp của cả hai.
Mặc dù đánh đâu thắng đó, nhưng lúc này cũng chưa thể khẳng định cuộc bình định nội loạn của đại tướng Tô Lâm và những người đồng chí của ông ta có thành công hay không. Bởi luôn hướng về phương Bắc, hai lòng như một cùng chầu phương Bắc, cơ hội chuyển bại thành thắng của cặp đôi Trọng- Chính vẫn còn ở phía trước.
Nên nhớ rằng, ngay khi lên ngôi Thủ tướng, Phạm Minh Chính đã đi sục sạo tất cả các đặc khu trong cả nước với toan tính từng món từng món biến thành quà dâng lên thiên triều. Kit test Việt Á cũng là hàng của thiên triều, các doanh nghiệp của thiên triều ở Việt Nam đều do Chính “bảo kê”… Còn với Quảng Ninh thì từ sau thời trị vì của Chính ở đó, cũng có thể coi Quảng Ninh như đã là của người Trung Quốc, cứ về Quảng Ninh mà xem, dân Quảng Ninh giờ còn quý người Trung Quốc hơn cả người thân!
Chính cũng lên thắp hương ở Pò hén không lâu sau khi lên Thủ tướng. Và ở đây, Chính nói: “Anh em một nhà, cùng một bố mẹ sinh ra cũng còn giết nhau nữa là, chết thì cũng đã chết rồi, ấm ức làm gì. Đã đến lúc cởi bỏ oán thù được rồi, hồn còn thì hồn cười”. Và báo chí nhà nước thì tung hô lần đầu tiên có một Thủ tướng dám đến thắp hương tưởng nhớ những anh hùng liệt sĩ đã ngã xuống trong cuộc chiến sống còn với Trung Quốc.
Cuộc bình định nội loạn của Việt Nam nếu không cơ bản đi đến thắng lợi trong tháng 10 thì sau thời điểm này, khi Trung Quốc đã tiến hành xong xuôi Đại hội Đảng, cơ hội đảo ngược thế cờ của Trọng-Chính là rất lớn.
Trong cuộc điện đàm mới đây với Lý Khắc Cường, Phạm Minh Chính đã nhanh nhảu hẹn hò ngày sang chầu mừng tấn phong thiên tử.
Sao Băng

BAO GIỜ VN ĐƯỢC NHƯ NƯỚC ĐỨC?

Bài mình trả lời một bạn sống bên Tiệp chê bai nước Đức “kỳ thị Đông - Tây”, “nhiều người bị coi là công dân hạng hai” (bạn ấy nhấn mạnh với sắc dân VN) và chê nước Đức “thuế cao, luật chặt chẽ, nên ở Đức 30 năm mà tài sản không có nổi 200 ngàn đô, không bằng người ở VN”....dưới bài của một bác nói về “nước Đức thống nhất không cần tiếng súng, không giọt máu đổ, họ cùng nhau xoá bỏ hận thù để chung tay xây dựng Đất nước, chứ không như VN”.....
Bạn ấy ra sức đưa “bằng chứng” để chứng minh nước Đức cũng chẳng tốt đẹp gì, và biện minh cho “xuất phát điểm của VN khác Đức”; địa dư VN không được như Đức, nên không khí, nguồn nước, khí hậu..... không được ưu ái như Đức”...,,
Mời bạn đọc tham khảo và tranh luận cùng mình nhé!
Tình Huynh Đệ Hahahaha mình là NGƯỜI NƯỚC NGOÀI Ở ĐÔNG ĐỨC đây, nhưng tự tạo lập doanh nghiệp ngay từ 01.01.1991 và TỰ ĐÓNG BẢO HIỂM AOK, đóng mọi thứ thuế đàng hoàng, hiểu PL Đức, nói và viết được tiếng Đức, nên chẳng thấy ai coi mình là “công dân hạng 2” như bạn nói cả! Mình đi đâu, xin gì cũng dễ và đều được mọi người giúp đỡ nhiệt tình.
Những kẻ ăn bám XH hay đi làm mà lười, trễ giờ, ăn cắp sản phẩm...bị ghi sổ đen thì.... ở phía Đông cũng bị chủ sử dụng LĐ coi là “loại 2”, không nhận đâu!
Tình Huynh Đệ Đã bảo “Sơn ăn tuỳ mặt, ma bắt tuỳ người”! Chính những người VN tham lam, bẩn tưởi về nhân cách, chỉ tìm cách LỢI DỤNG, BUÔN LẬU, TRỐN THUẾ, VI PHẠM PL ĐỨC để vơ vét cho riêng mình mới hay than vãn chuyện “thuế má bị khép chặt, kiểm tra kỹ”.
Còn tôi vì hiểu rõ, “ăn cây nào, rào cây đó”, nên tự nguyện đóng thuế cho cả gia đình và người làm đầy đủ để có thể sống một cuộc đời thanh thản, được nói những điều mình nghĩ, được làm những gì mình thích, được đi những nơi mình yêu chuộng, ngưỡng mộ.... mà chẳng gợn nỗi lo trong lòng vì biết luôn có Chúa, Phật, Thánh Thần phù hộ và nhiều người tốt giúp đỡ!
Tôi biết rằng đời người ngắn lắm, ăn hay ở chẳng hết bao nhiêu, nhưng Phúc Đức để lại cho con cháu mới bền lâu, cái tình nghĩa để lại cho đời mới đáng giá, nên với tôi, những người có chức quyền mà không làm được gì cho dân, kẻ giàu có như tỷ Phú Vượng mà không từ tài năng thực sự, chỉ do cấu kết quan tham CƯỚP ĐẤT, BUÔN LẬU HÀNG TQ thì tôi cũng KHINH NHƯ MẺ!
Tôi không than vãn giá cả tăng hay điện, gas đắt vì biết chiến tranh XÂM LƯỢC CỦA NGA VÀO UKRAINA đã khiến máu dân lành chảy khắp nơi, xác những chàng trai, cô gái trẻ cả hai bên đang phí hoài vì một tên đồ tể độc tài phát xít điên khùng Putin!
Tôi biết, dù ở nước Đức Tự do này có thể tôi không nhiều tiền, nhưng tôi CÓ TẤT CẢ NHỮNG GÌ QUÍ GIÁ NHẤT mà những người khác ở VN hay ở Tiệp và các nước Đông Âu cũ không có. Đó là: TỰ DO LÀM NGƯỜI CHÂN CHÍNH; tha hồ hít thở KHÔNG KHÍ TRONG LÀNH; THỰC PHẨM SẠCH; NƯỚC SẠCH, CHẾ ĐỘ AN SINH XH TỐT NHẤT CHÂU ÂU; ĐƯỢC QUYỀN BẦU CHO ĐẢNG NÀO MÌNH THÍCH; SỐNG TRONG MỘT MÔI TRƯỜNG SẠCH, ĐẸP; trong một XÃ HỘI NGƯỜI TÔN TRỌNG NGƯỜI; muốn đi đâu, làm gì, cho phép đại diện chính quyền hay nhân viên công lực vào nhà hay không là do tôi quyết định và.... luôn được chính quyền quan tâm bảo đảm cuộc sống cũng như tính mạng!
Và điều quan trọng nhất, tôi không chỉ được người chồng Đức của tôi yêu thương, trân trọng, mà còn được đại gia đình, bạn bè, thân hữu và cả khách hàng của anh ấy yêu quí và tiếp đãi chân tình, niềm nở nữa.
Trước đây, tôi đi giao dịch công việc cho Hội cùng chú Hội phó, chú ấy nói “phụ nữ VN ở đây mà giỏi tiếng và biết cách ăn nói như chị, thì đi cửa nào cũng lọt, tới đâu cũng được giúp đỡ!”.
Và suốt gần 40 năm trên Quê hương thứ 2 này, tôi sống hoà đồng trong XH Đức nên không thấy mình bị bất cứ sự kỳ thị hay phân biệt nào!
Tôi tuy không giàu tiền lắm của, nhưng thấy may mắn và hạnh phúc, chứ không thừa tiền khoe mẽ, mà phải sống cúi đầu nhục nhã KHÔNG CÓ QUYỀN LÀM NGƯỜI TỰ DO như ở VN!
Tình Huynh Đệ Người Đông Đức CŨNG BỊ NHỒI SỌ y như dân VN thôi, nhiều người già vẫn mơ tưởng một cuộc sống “Không có người giàu, kẻ nghèo và làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu” theo tuyên tuyền của ĐCS = Đảng Cướp Sạch. Chứ không nghĩ tới một Đất nước có cạnh tranh gay gắt một cách CÔNG BẰNG về mọi mặt, thì người dân mới nhận về những gì tốt nhất và tất nhiên, người giỏi sẽ vượt lên vì tài năng của họ và giàu có, còn những kẻ lười biếng, ỷ lại, và bất tài, thì phải suốt đời làm thuê cũng đúng thôi.
Chứ không như ở VN, kẻ giàu là những kẻ cơ hội, nịnh hót và nhẫn tâm, chứ chưa chắc đã có tài!
Bạn nói “không thế so sánh VN với Đức” là SAI!
Chủ Status ca ngợi nước Đức là đúng! Vì “VN phải cần ít nhất 50 năm nữa thì mặt bằng dân trí và mức sống may ra mới bằng nước Đức hôm nay” (đó là lời nhận xét của một thanh niên Đức sau khi vác ba lô luồn lách du lịch khắp VN với một người bạn VN đó)
Chủ Status khen cách người Đức thống nhất không cần tiếng súng, cùng nhau xoá bỏ hận thù để cùng nhau phát triển là đúng! Thì bạn lại lôi chuyện kỳ thị Đông - Tây những ngày đầu tiên, chuyện người VN quen bạn ở Đức than vãn này nọ, mà không chịu hiểu rằng, cái gì cũng cần có chút thời gian.... Nhưng điều đáng nói là: ĐCSVN vì LÒNG THAM, xua quân xâm lược VNCH (một nước có chủ quyền ngang bằng với VNDCCH và được Quốc tế công nhận theo Hiệp định Gionerve). Nếu để im mà lo phát triển kinh tế, thì MN chắc chắn sẽ hơn Hàn Quốc bây giờ, còn MB sẽ kinh tởm, nghèo đói hơn Bắc Triều tiên hôm nay, vì Bắc Triều chỉ có 1 gia đình họ Kim HÚT MÁU DÂN cho thú vui bắn tên lửa của thằng khùng, còn Bắc Việt là cả một tập đoàn hàng triệu thằng thi nhau hút máu dân làm giàu!
Nhìn xem, Tây Đức họ lớn hơn Đông Đức, họ chỉ lo phát triển kinh tế, nên sau 25 năm từ đống tro tàn của Đại chiến Thế giới thứ 2, họ đã vươn mình thành một cường quốc, trong khi Đông Đức ngày càng tụt hậu, cho dù được cả hệ thống XHCN “anh em” góp sức cho “tuyến đầu” chống Mỹ và Phương Tây.
Dân Đông Đức nhìn thấy sự chênh lệch quá rõ này, tự vùng đứng lên đòi thống nhất Đất nước, chứ bên Tây Đức không hề kích động họ như tuyên truyền của đcs!
Chỉ 10 năm sau Thống nhất, chế độ Đông - Tây quân bình, thì tự khắc gianh giới kỳ thị cũng không còn! Người bên Đông thấy rõ tấm lòng của người phía Tây và.... nước Đức thực sự hợp nhất để cùng thăng tiến.
Còn ở VN, đã gần nửa Thế kỷ thống nhất rồi mà mọi thứ vẫn ở điểm xuất phát cho người MN y như lời nhận xét của ông Lý Quang Diệu nói với ông Kiệt khi thăm VN sau Thống nhất “Các anh đã kéo lùi nền KT của VN lại 20 năm, và phải cần 20 năm nữa (hoặc hơn) để khiến VN được như Sài Gòn khi trước”.
Bạn cho rằng VN bây giờ “không đen tối như 30 năm trước” ư? Tôi thì lại cho là khủng khiếp hơn, vì nạn NGƯỜI BÓC LỘT NGƯỜI; THAM NHŨNG TRÀN LAN; GIẾT NGƯỜI CƯỚP ĐẤT CÔNG KHAI; KINH TẾ LỆ THUỘC KẺ THÙ TRUYỀN KIẾP gần như hoàn toàn; NỢ NẦN CHỒNG CHẤT mà không có nguồn thu nhập nào để trả; GD XUỐNG CẤP NGHIÊM TRỌNG, XH RỐI LOẠN, gái điếm, côn đồ, kẻ xu nịnh, giả trá lên ngôi; ĐẠO ĐỨC SUY ĐỒI; lãnh đạo và đám tay chân thì giàu nhanh như thổi, đời sống của chúng hiện nay còn hơn vua chúa xưa rất nhiều, trong khi người nghèo thì kiếm ăn từng bữa không đủ!
Tôi công nhận nhìn chung đời sống ở VN có vẻ “khá hơn”, nhưng nhìn vào đống nợ như núi; nhìn vào số tiền kiều bào và người đi bán sức lao động nước ngoài gửi về cả chục tỷ đô mỗi năm; nhìn vào hàng tỷ đô viện trợ không hoàn lại của Mỹ, các nước Phương Tây, Nhật, Hàn cho VN trong mọi lĩnh vực suốt mấy chục năm qua; nhìn vào số tiền đầu tư của các nước và nhìn lại tất cả những gì VN “đang có” mà trọng khoe “chưa bao giờ VN được như hôm nay” hầu hết đều thuộc về các tập đoàn KT tư nhân là sân sau của các nhóm lợi ích, hay của các đại gia thân cận với giới quan chức, chứ dân VN CHẲNG CÓ GÌ, mà mỗi đầu người còn bị nợ Quốc gia đè xuống (tính theo cách tính của VN) là 40 triệu đồng/ đầu người vào năm 2018. Còn tính theo các Quĩ tiền tệ QT là gần 110 triệu/ đầu người rồi!
Thử hỏi bạn, với số tiền đổ vào VN như thế, lãnh đạo VN giàu như thế, tài nguyên, đất đai của Tổ quốc bị bán gần hết, biển, đảo, biên cương, đất, rừng và các “công trình thế kỷ” như đường sắt Cát linh - Hà đông đều là một hình thức CẤN TRỪ NỢ CHO TQ, nên chính phủ mới giả làm ngơ, bắt dân im lặng khi TQ cho tàu chiến vào tận bãi Tư Chính của VN và công khai “tuyên bố chủ quyền” chứ?
Chưa kể chính quyền VN làm xa lộ bằng tiền ngân sách đi vay là để LƯU THÔNG HÀNG HOÁ PHỤC VỤ DÂN SINH, TẠO ĐIỀU KIỆN CHO DOANH NGHIỆP ĐỂ KÍCH THÍCH KINH TẾ PHÁT TRIỂN, thì chúng lại băm nhỏ, bán cho người nhà quan chức địa phương lập BOT chằng chịt bóp cổ dân móc túi. Buộc doanh nghiệp phải nâng giá thành sản phẩm vì chi phí vận chuyển cao.
Chưa kể các LỆ và PHÍ từ ngoài đường tới nhà trường, bệnh viện, kể cả chùa là nơi tịnh tu cũng tiền, tiền, tiền, hỏi nhà nước lo được gì cho dân???
Chúng giàu nứt đố đổ vách thế, mà tầng lớp trung lưu không có cái ăn theo thì chúng lấy chỗ nào để xả tiền khoe mẽ!?
Thực ra VN có thế địa chính trị mà nước nào cũng mơ và có “rừng vàng biển bạc”, phong cảnh hữu tình, bên núi, bên biển, hai vùng đồng bằng phì nhiêu (nhất là MN mưa thuận gió hoà), tài nguyên phong phú từ mỏ dầu, than, quặng sắt, nhôm, vàng, đồng..... chưa kể nguồn Hải sản dồi dào, đủ loại....
Vậy mà sau gần nửa thế kỷ ĐCS = Đảng Cướp Sạch độc quyền lãnh đạo, biển chết, rừng xơ xác khiến lũ lụt quanh năm, ngập cả trong thành phố lẫn cao nguyên....
Ngày xưa dân Việt ngoài Bắc nghèo, nhưng rất biết thương yêu quí trọng nhau, hàng xóm “tối lửa tắt đèn có nhau”, họ nhường nhau miếng cơm manh áo.... nên không nhà nào phải khoá, cho dù người lớn đi làm cả ngày.
Còn bây giờ, ở nhà cũng không yên vì bỗng đâu ông trưởng khối hay trưởng thôn xộc vào nhà hoạnh hoẹ.
Ra đường thì lo hít bụi và tai nạn, ăn uống gì cũng sợ nhiễm độc....
Như thế là “tốt hơn xưa” phải không bạn???
Còn bạn nói tôi là “người may mắn”? Không đâu! Suốt cuộc đời tôi là sự HỌC HỎI và PHẤN ĐẤU, lẫn TU THÂN không ngừng nghỉ; tôi biết TRAO ĐI và THỰC HIỆN ĐÚNG TRÁCH NHIỆM CÔNG DÂN của mình; biết TÔN TRỌNG NGƯỜI NGAY THẲNG, TRUNG THỰC; KHÔNG NGẠI KHÓ, SỢ KHỔ; SẴN LÒNG GIÚP NGƯỜI, GIÚP ĐỜI; SỐNG CHÂN THÀNH và THỰC TÂM nên Trời không phụ lòng người tử tế thôi bạn!
Thanh Bình 07.10.2022