Cái thời con đĩ lên bà
Tiểu
nhân đắc thế, nghĩ mà thất kinh
Cái
thời Đảng tráo tài tình
Kẻ
thù thành bạn, văn minh chôn vùi
Cái
thời tham nhũng lên ngôi
Côn
đồ khốn nạn lộng trời đảo điên
Cái
thời tình phải có tiền
Giả
câm ngậm miệng mới yên phận mình
Cái
thời đen, trắng bất minh
Độc
biến thành bổ, dân tình hóa ngu
Cái
thời tội phạm thành sư
Trộm
cướp làm tướng, ác như quỉ thần
Cái
thời mất dậy hóa Nhân
Lãnh
đạo hèn hạ, thì dân khốn cùng
Cái
thời kẻ cắp ung dung
Lương
thiện nghèo mạt còng lưng nợ nần
Cái
thời ai vì quyền dân
Bị
giam ngục tối chẳng cần xử chi
Quan
giết người, chẳng việc gì
Bắt
trộm con vịt thì đi tù dài
Cái
thời bà già dụ trai
Bạc
hết râu tóc khoe tài phá trinh
Cái
thời ai cũng trưng hình
Trẻ
ranh chu mỏ gợi tình đàn ông
Cái
thời chồng chẳng ra chồng
Bán
thân xuất ngoại chỉ mong mau giầu
Cái
thời người Việt đi đâu
Cũng
bị coi rẻ như Tầu bẩn thôi
Cái
thời lạ nhất ngàn đời
Lộn
ngược nhân cách lên ngồi ghế cao.
Tiếng
Sóng Biển Blog 07.0.2016
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen