Đây là câu chuyện có thật của một cô gái đấu tranh cho dân chủ và trớ trêu thay, ngày cô gặp lại anh sau 15 năm chia tay chỉ vì hồi đó cô thất vọng về việc anh chỉ vì "sợ cấp trên" mà đình chỉ điều tra một vụ án con quan, để thay vào đó là một người khác phải chịu tội oan. Cô đã coi thường anh nên bỏ đi. Bây giờ gặp lại, anh cũng "theo lệnh trên" bắt cô trong số người biểu tình vì môi trường. Hai người nhận ra nhau nhưng ở 2 chiến tuyến khác nhau.
Cho dù trong tay cô chỉ có tờ giấy với hàng chữ CÁ CẦN NƯỚC SẠCH, NƯỚC CẦN MINH BẠCH, còn trong tay anh là dùi cui điện, nhưng cô vẫn ngẩng cao đầu vì tin lẽ phải sẽ thắng gian tà.
Hình minh họa
18 tuổi em yêu chàng cảnh sát
Tưởng bên nhau tới đầu bạc răng long
Ngỡ yêu thương mình chung sức đồng lòng
Vì Tổ quốc, vì dân không làm trái
Em thương anh, dẫu hiểm nguy chẳng ngại
Bắt tội phạm, vì lẽ phải dấn thân
Cứ lo lắng mỗi khi tạm xa anh
Nhưng kiêu hãnh vì anh là tất cả
Rồi một ngày, án khép lại gian trá
Biết dân oan, nhưng “lệnh” trả hồ sơ...
Em rũ buồn, rơi nước mắt bất ngờ....
Thương người lành phải dơ đầu chịu tội
Dù vẫn yêu anh, em không chịu nổi
Đành ra đi, từ chối mối tình đầu
Để rồi gặp lại 15 năm sau
Anh đã khác, và em cũng đã khác
Mình hai đứa hai con đường đi lạc
Không cùng chiều, Dân chủ và Marx – Mao
Em thương dân, vì nghĩa nước, đồng bào
Anh vì “lộc”, phải lao vào đấm đá
Anh có võ, em mảnh như chiếc lá
Anh có ‘công cụ”, em óng ả tóc dài
Anh cậy mình thân vạm vỡ sức trai
Em tự tin vì lẽ phải sẽ thắng.....
TSB 13.05.2016
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen