TSB theo dõi thấy từ khi liên tiếp 2 chiếc máy bay của không lực VN bị đột ngột mất tín hiệu mang theo 11 thành viên phi hành đoàn biến mất. Trong đó ngư dân cứu sống được 1 người và tìm thấy xác của một người khác. Trong khi xác chiếc máy bay cứu hộ nát bét nổi trên mặt biển, thì chiếc phi cơ chiến đấu mất tăm không một mảnh hay bất cứ thứ gì nổi lên, mặc dù Thiếu tá Cường kể lại là "có tiếng nổ trong buồng lái" mới nhẩy dù ra.
Cho đến bây giờ có ai thấy ông Tổng BT Nguyễn Phú Trọng, người mang danh Chủ tịch Quân ủy TW lên tiếng hay có bất cứ động thái, lời nói nào chia sẻ với nỗi đau của những gia đình các sĩ quan không quân không? Hoàn toàn không!
Ông TT Obama khi nghe tin vụ xả súng giết chết dân vô tội đã khóc và ra lệnh quốc tang. Còn những người lính bị mất tích này lâu nay vì cái ghế của các lãnh đạo ĐCSVN mà tậ̣n tụy phục vụ. Họ hùng hổ dương oai tập trận rầm rộ chống dân oan nhằm trấn áp tinh thần người dân để bảo vệ cho đại hội Đảng được "thành công rực rỡ".
Nhưng cũng đội quân mang tiếng là "từ dân, cho dân, vì dân" này lại thờ ơ với việc ngư dân bị TQ đâm tầu, cướp phá ngư cụ, hải sản, bị bắn chết lâu nay. Vậy mà chính ngư dân với trái tim và tấm lòng đạo nghĩa "thương người như thể thương thân" đã cứu giúp và tìm thấy 2 phi công bị nạn mà không có trang thiết bị hiện đại như quân đội. Họ chẳng được vinh danh, trong khi chiếc tầu hải quân chỉ tiếp nhận lại được nhắc tới và ngợi ca?
Còn ông, mang tiếng là Chủ tịch Quân ủy TW, hình như ông không thèm biết đến mọi sự, vì vô cảm? vì sợ Trung? Hay vì coi thường tính mạng những người lính luôn vì ông chứ không vì dân?
Đừng nói rằng ông "bận". Một lời chia sẻ đúng lúc đáng giá ngàn vàng đó ông ạ.
TQ đặt dàn khoan HD 981 vào biển VN - ông im lặng.
Ngư dân lao đao vì cá chết - ông câm lặng.
Giờ các sĩ quan trong binh chủng khó đào tạo nhất là Không quân chết và mất tích - ông thờ ơ không lên tiếng.
Vậy ông là ai? Tranh ngồi ghế cao nhất khi đã quá già làm gi?
Hay tại điều này chăng?
Hình như ông rất thờ ơ
Hình như ông cố giả vờ lặng câm
Hình như tội ác âm thầm
Có bàn tay tiếp mưu thâm giặc Tầu
Nên ông chẳng nói một câu
Chẳng thèm bày tỏ nỗi đau mất người
Hình như ông sợ Trung thôi
Bởi nó ủng hộ ông ngồi trên cao
Nên chúng ra lệnh thế nào
Ông như cái máy, vội lao làm liền
Tàn ác chẳng để dân yên
Cướp đất, phá chợ, khắp miền đớn đau
Xả độc cá chết theo nhau
Ngư dân mất nghiệp, phơi tầu đói ăn
Hình như ông chẳng lăn tăn
Thăm nhà máy thép, chẳng ngăn chúng làm
Để mất nước, ông cũng cam?
Cốt sao thỏa mãn tính tham lợi quyền
Dẫu già vẫn muốn giữ nguyên
Chiếc ghế uy lực để nghiền nát dân?
Hỡi ôi, một lũ hàng thần
Giết người trung tín, rước quân giặc vào
Nhớ rằng hận đến mai sau
Cháu con phải trả đớn đau ngàn lần.
TSB 19.06.2016
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen