Trở về chốn cũ, đi con ơi
Niềm vui trở lại, Mẹ sẽ cười...
Thời gian dẫu đã phai màu tóc
Mắt chẳng còn tinh...Xuân vẫn ngời…
Dẫu con “gom lá” tự ngàn phương
Sưởi ấm mình con chốn tha hương
Bên đây lòng Mẹ luôn buốt giá
Ngóng chờ bóng con cuối đoạn đường...
******
Mỗi năm một tuổi … Đông lạnh thêm
Con hẹn... chẳng về…. để Mẹ thèm...
Tiếng gọi “Mẹ ơi”... vòng tay ấm
Mưa đời … tim nhói đau từng đêm...
Tiền nhiều…. chẳng mua nổi Mẹ đâu
Để Mẹ chờ mong bạc mái đầu
Vò võ cô đơn, ngồi tựa cửa
Ngóng con…..nơi đó…. ôm lòng đau...
*******
Thời gian lặng lẽ cứ vuột trôi….
Chẳng còn Mẹ nữa….hối??? Muộn rồi!!!
Nước mắt nào vay cho quá khứ?
Lúc Mẹ còn sống…. mãi xa Người???
Chờ lúc Mẹ mất…. khóc... “Mẹ ơi”....
“Con thương nhớ Mẹ…. xót một đời…”
“Tần tảo nuôi con …. trong cô quạnh”
“Ngóng trông biền biệt….” - Mẹ đi rồi!!!
Hãy về thăm Mẹ đi bạn ơi
Hãy lo cho Mẹ thanh thản đời
Hãy động viên Mẹ bằng vật chất
Hãy ôm lấy Mẹ, kèm nụ cười….
Có quá nhiều người VN viện lý do.... "kiếm sống xa quê" ....để cha mẹ già chết trong nghèo khổ, chờ đợi và cô quạnh.... Rồi khi các cụ không còn nữa.... họ khóc lóc, than vãn, làm ma thật o, xây mộ thật hoành tráng .... hay biểu diễn sự xót thương bằng mâm cúng đầy ắp chụp ảnh rồi đưa lên mạng để thể hiện "lòng thành kính Mẹ"......
Sao không đơn giản lo cho các cụ THẬT CHU ĐÁO và luôn về thăm, động viên các cụ khi các cụ còn sống nhỉ???
Bất hiếu và giả tạo ngay cả trong tình cả̃m thiêng liêng nhất với Cha Mẹ mình, thì làm sao có thể sống có đạo đức với Dân, trọn tình với Nước được???
Thanh Bình 09.05.2021
Ảnh Mẹ già mòn mỏi ngóng chờ khi sống và..... những khu mộ được xây vô cùng hoành tráng khi cha mẹ đã chết..... Sự đối nghịch giữa ĐỜI THƯỜNG và.... "TÂM LINH" tại VN đã đến mức quái đản.
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen