Hình minh họa
Sẽ có một ngày,
em biết
Chẳng có em
Bên rèm thưa ngắm trăng đêm lạnh lẽo
Ôm nỗi cô đơn đón ban mai trong trẻo
Sẽ chẳng còn em khéo léo chọn cho Chàng
Từng bộ âu phục phù hợp thật sang
để anh khoác, dịu dàng bên người khác
Em biết rằng,
rồi đây
Anh sẽ chìm trong những cơn hoan lạc
Không phải cùng em,
Kẻ chất phác chân thành
Đã dốc lòng vì sự nghiệp của anh
Năm tháng phôi phai
Nay đành như con ở
Em biết,
Một ngày kia, em chỉ như ngọn gió
Thoáng qua đời anh, chẳng có được chút gì
Công của em, anh sẽ sớm quên đi
Bên người khác, hãnh diện vì sức trẻ....
Ai cũng có lúc sẽ "già" như thế
Kể cả anh, dù quyền thế lệch trời
Khi sức cạn kiệt, gái chẳng thể chơi
Khác thế hệ, chắc chắn đời sẽ khổ.
Trên đỉnh cao sang, quyền uy, giầu có
Anh chẳng cần em, bỏ lại đơn sầu
Sẽ có lúc, cũng chẳng còn gì đâu
Niềm kiêu hãnh xưa,
úa nhầu trong tủi nhục.
em biết
Chẳng có em
Bên rèm thưa ngắm trăng đêm lạnh lẽo
Ôm nỗi cô đơn đón ban mai trong trẻo
Sẽ chẳng còn em khéo léo chọn cho Chàng
Từng bộ âu phục phù hợp thật sang
để anh khoác, dịu dàng bên người khác
Em biết rằng,
rồi đây
Anh sẽ chìm trong những cơn hoan lạc
Không phải cùng em,
Kẻ chất phác chân thành
Đã dốc lòng vì sự nghiệp của anh
Năm tháng phôi phai
Nay đành như con ở
Em biết,
Một ngày kia, em chỉ như ngọn gió
Thoáng qua đời anh, chẳng có được chút gì
Công của em, anh sẽ sớm quên đi
Bên người khác, hãnh diện vì sức trẻ....
Ai cũng có lúc sẽ "già" như thế
Kể cả anh, dù quyền thế lệch trời
Khi sức cạn kiệt, gái chẳng thể chơi
Khác thế hệ, chắc chắn đời sẽ khổ.
Trên đỉnh cao sang, quyền uy, giầu có
Anh chẳng cần em, bỏ lại đơn sầu
Sẽ có lúc, cũng chẳng còn gì đâu
Niềm kiêu hãnh xưa,
úa nhầu trong tủi nhục.
Dừng lại đi anh, biết nâng niu hạnh phúc
Dù tóc phai sương, cũng sẽ được thư nhàn.
Dù tóc phai sương, cũng sẽ được thư nhàn.
Sao buồn dữ vậy bạn hiền ? Sao dẫu biết, dẫu lường hết mà vẫn thấy ...mặn chát .
AntwortenLöschenThuii thì, vui được khi nào , mừng khi ấy vậy.
Mình luôn mong bạn hiền th6at5 vui, thật khỏe. Những gì không như ý sẽ chóng qua.
Bình an thật nhiều bạn nhé.
Bạn gái ơi, cuộc đời có lúc thăng, lúc trầm. Nhiều khi nhìn bề ngoài thì rất HP, nhưng trong tim nỗi khổ và cô đơn luôn ngự trị nào ai biết đâu. Song với mình, mọi thứ đã qua từ cách đây 4 năm rồi. Bài thơ này chỉ là một sự hoài tưởng mà thôi. Hiện nay thì mình lại đang rất HP dù còn trong sự chờ đợi ngày chúng mình được gần nhau. Mình còn 1 số việc phải làm cho hoàn thiện nữa thôi. Cám ơn sự đồng cảm của bạn! Mình cũng mong sẽ có 1 ngày, HP tràn ngập trong những trang viết của bạn, không những cho gia đình mà còn cho cả những người sống quanh bạn nữa.
LöschenĐọc bài thơ thấy xót quá!
AntwortenLöschenNó là thế đó anh, có những người đàn ông khi còn dưới đáy xã hội, họ biết nói những lời yêu thương và cần có sự tiếp sức của vợ trong mọi việc để vươn tới đỉnh cao cuộc sống. Và khi đã ở đỉnh cao đó, họ thấy mình có tiền, có quyền và "còn sung", nên chê sự "nhàm chán" "già nua" của người vợ từng tần tảo dành trọn cả cuộc đời cho họ, để đi tìm một chân dài "lý tưởng trẻ trung" hơn. HP gia đình xáo trộn.....và cái gì đến sẽ đến. Chuyện này không chỉ xảy ra ở VN đâu, mà nó xảy ra ngay cả ở nước ngoài, vì những "chân dài chân ngắn trẻ" ở VN kia, hoặc ngay cả những "tỵ nạn kinh tế" mới sang, chỉ vì ước 1 bước "lên bà" hay được ra nước ngoài, nên bằng mọi giá quyến rũ những kẻ có tiền háo của ngọt. Những mái đầu bạc, khuôn mặt nhăn nhúm vênh váo bên cạnh những cô gái có vẻ ngoài xinh xắn nhưng rỗng tuếch ở bên này cũng không hiếm đâu anh. Nhưng kết cục thì....bi thảm nhiều hơn là HP. Bởi khi thằng đàn ông về hưu, hết sức, hết khả năng kiếm tiền, hết luôn cả quyền điều hành gia đình.....và.....mất vợ, mất hết những gì tích cóp được. Bởi lúc đó người đàn bà còn trẻ, thích chiếm đoạt, ham tiền tài sẽ không dừng lại bên cạnh một ông lão già nua.
Löschen