Ông đã ra đi không còn khắc khoải
Nợ nước tính xong, thư trải hết lòng
Thôi cũng đành, dứt áo bước sang
sông
Về với dân, trong ấm nồng thân thiết
Hơn 40 năm, một đời không mệt
Tận tụy vì dân, dâng hết đời mình
Khát vọng độc lập, quyết chí hi sinh
Mơ một ngày, trọn tình cùng non nước
Tuổi trẻ nhiệt tâm, dẫn đầu phía
trước
Theo đảng tiên phong, mộng ước xây
đời
Vào sinh, ra tử chẳng sợ xác phơi
Luôn phấn đấu, suốt đời cho dân tộc
Yêu Quê hương, tiếc non sông gấm vóc
Rơi vào tay kẻ ô trọc hại dân
Ông lên tiếng phê phán đám quần thần
Vơ vét tài nguyên, vô luân, thiếu
đức
Xuống đường đấu tranh chống quân
Trung Quốc
Đòi Hoàng, Trường Sa phải được hoàn
nguyên
Đòi Đảng Cộng Sản phải giữ lời
nguyền
Dân chủ, Tự do, trao quyền dân quyết
Hiến pháp – ý dân không thể gạt hết
Giữ độc tôn, tự bóp chết chính mình!
Lên tiếng công khai, chẳng ngại hy
sinh
Ông vẫn thế, trọn tình không hổ thẹn
Thân mắc trọng bệnh, nỗi đau kìm nén
Trăn trở thương dân, uất nghẹn lời
thư
“Tính sổ với đảng”, kiên quyết giã
từ
Dù trong tim, mũi dao như đang cứa
Trở về với dân, giữ trọn lời hứa
“Suốt đời tận trung”, mong sửa lỗi
lầm.
Thương dân lành, Ông không thể lặng
câm
Nên gắng viết, không cầm được nước
mắt….
Dòng lệ đớn đau, lý tưởng đánh mất
Nỗi xót xa, sự thật quá phũ phàng
Quặn thắt lòng, chia tay bước sang
ngang
Không nuối tiếc, và sẵn sàng dứt bỏ….
Phút cuối đời, bệnh nặng ông nằm đó
Dành cháu con bức thư ngỏ cuối cùng
Hãy cứu Quốc thoát khỏi bọn giặc
Trung
Trách nhiệm thiêng liêng,
Các cháu đừng quên nhé!
Ông ra đi, trời tuôn mưa thay lệ
Đời nhớ ơn Ông, muôn thế hệ tạc lòng!
Tiếng Sóng Biển
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen