TSB viết 2 bài “Đàn bà” và “Đàn ông” không
nhằm chê trách ai mà chỉ muốn nói đến nỗi thất vọng của mình khi nhận chân ra sự
thật chua xót mà người “Bạn đời” đã khắc dấu ấn vào trái tim đau khổ của mình.
Quá thất vọng lúc đó, TSB đã tưởng không bao giờ tìm thấy nữa một người “Đàn ông
chân chính”, nhưng…cuộc sống không phản bội lại sự cố gắng tốt đẹp của mình….Bạn
hãy quên quá khứ buồn thảm đi, và nhìn về tương lai - vẫn còn có những con người
tốt, bất kể đó là Đàn bà, hay Đàn ông. Chúc các Bạn may mắn!
Đàn bà
Hình minh họa lấy từ Internet
Đàn bà tạo hóa sinh ra
Có chút nhan sắc mặn mà liêu trai
Nhưng chẳng phải để đem „chài“
Những ông giầu có, hay „gài“ kiếm ăn
Cũng chẳng nên quá dữ dằn
Như con hổ cái, chực săn bắt mồi
Chồng phải „vâng, dạ“- „nghe tôi!“
„Ông mà làm ngược, thì rồi biết tay!“
Tính tình chớ có „thày lay“
Đem chuyện người khác „buôn ngày, bán đêm“
Đàn bà phải biết dịu mềm
Biết ăn, biết nói giữ êm cửa nhà
Biết làm đẹp, chẳng xa hoa
Khéo trong giao tiếp, mặn mà tình chung
Sang trọng váy phải buông trùng
Dáng đi thư thả, mắt dừng đúng nơi
Khuôn mặt luôn giữ nụ cười
Không quá yểu điệu, câu lời dễ nghe
Biết khu xử, chẳng ai chê
Đẹp nhà, sạch cửa, đi về thẳng ngay
Tôn sư, trọng đạo, học thầy
Một đời trên kính, chẳng thay đổi lòng
Làm gương cho các con trông
Mọi việc bàn bạc, ý chồng - lắng nghe
Gắng học hỏi, thật nhiều nghề
Nấu ăn chớ để bị khê cháy nồi
Đứng - nhìn hướng, chọn chỗ ngồi
Sao cho ý tứ, chẳng lôi thôi bừa
Khi đi về, phải “dạ, thưa”
Mau miệng chào hỏi, mẹ vừa lòng - vui
Chớ để Chàng phải ngậm ngùi
Buồn vì chăn gối lẻ loi trong sầu
Mỗi khi giận, chẳng hiểu nhau
Đừng đuổi Chàng nhé, thêm rầu lòng thôi
Đàn bà đừng ích kỷ “TÔI”
Biết sống nhường nhịn, một đời thong dong
Số phận dù có long đong
Nhưng tâm thanh thản, trong lòng vẫn vui.
Đàn ông
Đàn ông vốn dĩ tham lam
Nếu có điều kiện, vẫn „sàm sỡ“ chơi
„Thưởng hoa, ghẹo nguyệt“ đã đời
Đâu người nhân ngh ĩa, trọng lời thủy chung?*
Đàn ông lắm kẻ điên khùng
Cao ngạo, sĩ dởm, tiêu vung tiền chùa
Phè phỡn nhậu nhẹt búa xua
Vung vinh, ngỡ tưởng mình“Vua“ hơn người
Khoe khoang, khoác lác với đời
Gặp dịp, hò hét những lời không đâu
Cốt sao người thấy ta „ngầu“
„Dô, dô“….inh ỏi- những câu quá nhàm!
Lắm ông cũng thật dã man
Sân, si, tục lụy dễ dàng buông trôi
Thú tính rất dễ nảy nòi
Con trẻ cũng „sớt“, được rồi đá luôn
Tình coi như thể giải buồn
Nếu không, cũng để đem buôn kiếm lời*
Đàn ông vốn dĩ ham chơi
Cờ bạc, hút xách, gái mời chẳng chê
Lừa tình, kiếm lối đi về
Thả lời dịu ngọt, dễ thề thốt yêu
Tráo trở và cũng dám liều
Đang tay đánh vợ, dở chiêu khốn cùng…
Nhiều kẻ hèn nhát, dửng dưng
Gặp chuyện ngang trái, lừng khừng lánh xa
Lắm kẻ ích kỷ, chỉ „TA“
Mặc cho người chết, cốt là mình hơn
Lắm kẻ khốn nạn lại còn
Ngầm hại kẻ khác, miệng ngon ngọt cười.
Hiếm người thực bụng Bạn ơi,
Thấy Bạn thành đạt, thảnh thơi chúc mừng!
Hiếm người nghĩa dũng, khoan dung
Hiếm chàng không sĩ, biết dừng thú chơi
Đã thề thốt phải giữ lời
Sống cho đĩnh đạc, biết người, biết ta
Không khoe mẽ, chẳng ba hoa
Không chạy theo váy đàn bà trẻ, xinh
Biết trân trọng đúng chữ tình
Biết cách thể hiện văn minh hơn người!
Đã định thà để xuân trôi
Còn hơn vớ phải một người dối gian
Đã tưởng toàn những kẻ „gàn“
Nên đành ngoảnh mặt, chờ sang kiếp đời
Số phận đem đến một người
Như viên ngọc quí, sáng ngời tặng em.
TSB
Anh chúc mừng em, anh vui thật sự vì nghĩ có lẽ em đã tìm được hạnh phúc cho mình rồi. Phải thế chứ đời công bằng mà!
AntwortenLöschenHiiiiiiiiiiiiiii có lời chúc của anh nữa, thì ngày em đi làm dâu chắc không còn xa
Löschen