Seiten

Freitag, 31. Januar 2014

Lời chúc đầu xuân 2014



Xuân đang đến, phập phồng từng hơi thở
Ngát hương tình nồng, gợi nhớ chốn quê
Lại một mùa, thôi thúc mới tràn trề
Gọi con tim trôi về miền nhung nhớ
Nhớ người thương, đành nén lòng trăn trở
Cất giữ đáy lòng, chờ được gặp nhau
Mong ngày bên anh, đời hết u sầu
Cau sẽ đượm trong Trầu mầu đỏ thắm
Quấn quýt, yêu thương, tình thêm nồng đậm



Mong Quê hương, mượt nhung gấm An hòa
Chúc cho đời vang mãi bản tình ca
Cầu tương lai muôn nhà đều Hạnh phúc
Mọi người trao nhau Yêu thương chân thực
Dân được Ấm no, Trí thức vững vàng
Thế hệ trẻ xóa sạch mọi trái ngang
Vì Tổ quốc, luôn sẵn sàng dâng hiến


Cầu cho tình mình thỏa trong ước nguyện
Sức khỏe, Bình yên, thăng tiến Lộc, Tài
Chúc cho gia đạo vững chắc tương lai
Con cái Giỏi, đều miệt mài chăm chỉ
Hai đứa chúng mình mọi điều Toại ý
Tình thắm bền lâu, trí dĩ, yêu đời
Tâm thanh nhàn, cuộc sống thảnh thơi
Luôn bên nhau, sáng ngời trong Hạnh phúc!

Tiếng Sóng Biển


Donnerstag, 30. Januar 2014

Xuân Việt



HỘI XUÂN
Hội xuân làng Việt góc trời mơ
Đọ sức trai tài, sới vật chờ
Gái đảm lưng thon thi nấu nướng
Tao nhân, Mặc khách khởi vần thơ
Lũ trẻ tranh nhau chơi đuổi bắt
Cụ già thong thả mở bàn cờ
Phương xa khách ghé vui cùng hội
Rộn rã tiếng cười, hồn ngẩn ngơ



CÙNG HỌA THƠ
Xướng họa đầu xuân, thử vận may
Bạn bè tụ hội, nghĩa tình đầy
Giao hòa tâm ý thi vần mượt
Nghiêng chén rượu nồng thưởng đoạn hay
Lóng lánh mắt đen, bừng má đỏ
Nồng nàn hương phấn hồn như say
Câu thơ quần quýt bao tình tứ
Quên cả đất trời trong phút giây


Tiếng Sóng Biển

Biển và Anh



Mỗi ngày một lúc gặp em
Gương mặt rạng rỡ, môi thèm nhớ môi
Yêu thương trao gửi ngàn lời
Vẫn chưa thấy đủ, tình trôi trong tình
Chạm mặt, Trăng tỏa lung linh
Biển dào dạt sóng, đắm mình trong nhau
Đường xa, dẫu bạc mái đầu
Đại dương nước cuốn theo nhau xô bờ
Bên anh đời bỗng hóa thơ
Ngàn năm Biển vẫn tôn thờ tình yêu
Vẫn lưu ráng đỏ mỗi chiều
Tiễn hoàng hôn nhớ, nâng niu Trăng vàng
Đón bình minh mới ngày sang
Ủ lòng giây phút dịu dàng cùng anh
Nhớ ai Biển ngắt mầu xanh
Đôi lúc tĩnh lặng, chòng chành vì thương
Nhớ quặn thắt lúc triều cường
Nôn nao Biển gọi anh thương nơi nào?
Hiểu Biển mỗi lúc chênh chao
Trăng tình lại rải ngọt ngào tơ vương
Dìu dắt em mỗi bước đường
Đến gần hơn nữa niềm thương đang chờ

Tiếng Sóng Biển

Thu nhớ



Lãng đãng chiều thu sương rơi
Tim em thổn thức, nhớ người nơi xa
Thi hồn theo gió nuột nà
Tình mình Trăng – Sóng lời ca ghi đời.

Phương trời cách biển xa xôi
Xót người bên ấy, thơ trôi trong sầu
Bến mơ tình cũng đậm sâu
Trao nhau nỗi nhớ, nghẹn câu hẹn hò

Trùng dương bát ngát Sóng xô
Liệu người cầm lái con đò có tin
Thuyền tình về bến thật êm
Để trọn nhung nhớ, nỗi niềm đắm say?

Thơ tình tắm chén rượu đầy
Chạm môi nhấp chút đắng cay đợi chờ
Xa nhau cách biển để mơ
Ngày con Sóng nhỏ về bờ khát khao....

Tình em như Sóng dâng trào
Tình anh dịu ngọt thanh tao mỗi chiều
Kết thành hương sắc tin yêu
Mênh mang dạ khúc ươm nhiều đắm say

Thơ tình thay cánh hồng bay
Em thả trong gió làm say lòng chàng
Tình anh ẩn chứa dịu dàng
Quấn em bằng sợi tơ vàng từ tim

Chiều buồn anh lại đi tìm
Góc chân trời biếc còn in bóng nàng
Cô đơn trong mỗi chiều vàng
Dệt ngàn hoa thắm, mơ màng về em

Lời anh dịu ngọt hằng đêm
Ru cho em ngủ trong niềm nhớ nhung
Mong cho Trăng mãi thủy chung
Biển luôn mong đợi trùng phùng sánh vai

Đừng buồn anh nhé, tương lai
Hoa đào lại thắm, đón ai trở về
Sóng cuộn trong nỗi đam mê
Tình anh sâu thẳm tràn trề trong em

Thoang thoảng một chút hương đêm
Ướp tình hai đứa dịu êm trong hồn
Nhớ anh, gió cũng bồn chồn
Nôn nao Sóng gửi nụ hôn vào bờ

Tơ trời vương để mình mơ
Cuốn dòng tâm sự, gửi thơ không tàn
Gặp nhau dẫu chút muộn màng
Nghĩa thêm sâu nặng tình càng đắm say….


Tình mơ




Ngọt lịm một giấc mơ yêu
Tan vào quá khứ những chiều xót xa
Thánh thiện mới tin người ta
Nên hoa chưa nở, vội xa lìa cành

Gặp anh, trong giấc mộng xanh
Tình trong say đắm hóa thành lời thơ
Trao người khao khát trong mơ
Vắng anh đời thực, nên giờ đắng cay

Xa xôi nỗi nhớ đọa đầy
Héo mòn nhan sắc, tình cay mi nàng
Thơ buồn rơi xuống chiều vàng
Ngóng anh nơi ấy, tim mang nỗi sầu

Mộng ước chiều vai sánh vai nhau
Tay trong tay bước trao câu ân tình
Biển chiều chỉ có đôi mình
Sóng ru dịu ngọt, môi xinh cận kề


Đau xót cho Tuyển tập thơ cộng đồng tại Đức

Tôi vô tình đọc bài “Quyết định ngừng phát hành “Thơ Việt ở Đức” của bà Lê Hoài Phương bỗng thấy ghê sợ cho tình người Việt ở xứ sở này! Bà ta tự khoe mình chuyên thơ “Thất ngôn” và viết cả thơ chửi anh Sa Huỳnh – Trưởng ban tuyển chọn “Thơ Việt ở Đức” và anh Thế Dũng – người chịu trách nhiệm biên tập và xuất bản “Tuyển tập Thơ Việt ở Đức” bằng những lời thóa mạ, rỉa róc cay nghiệt một cách rất đắc ý khi thấy trong Danh bạ không có tên đăng ký của “Nhà xuất bản VIPEN” do anh Thế Dũng làm giám đốc. (Có thể đây là một liên doanh hay đơn giản chỉ đặt in). Bà ta cho rằng: hai người này “dàn dựng” từ đầu để “mưu cầu danh vọng”. Bà ta rỉa róc cả đến chi tiết đời tư của 2 người đàn ông khốn khổ này, chỉ vì tập thơ mà bạc tóc cả năm trời. Bà ta lôi cả khía cạnh anh SH là sinh viên từ Miền Nam thời VNCH sang, còn anh TD lại là lính QĐNDVN và bài thơ “Câu vọng cổ” rất hay với ý nghĩa mong muốn sự hòa giải và hòa hợp dân tộc ra để trì triết, để nhay, để nhằn…..Và đòi....xé sách. Quá bức xúc và phẫn nộ cho những kẻ lòng lang dạ sói nên nhìn đâu cũng thấy điều xấu xa, tôi đã viết bài thơ này để đối lại, mong bà ta và những ai tâm không trong sáng, hãy tỉnh ngộ! Ghen ăn tức ở chỉ làm mình càng nhỏ nhen hơn mà thôi!

THƯƠNG
Tuyển tập đầu tay mới được in
Tiếng vang chưa thấy đã toan chìm
Khổ thân hai kẻ làm đầy tớ
Dốc sức cho người, tổn thất tim
Làm dâu trăm họ chi cho khổ
Tiếng bấc, tiếng chì cũng gắng gìm
Hiểu biết không nhiều, mới đòi bỏ
Thương người chẳng thể cứ ngồi im

GIẬN
Ăn tàn theo đóm, mới đua nhau
Xé sách nỡ nào, mặc dạ sầu?
Giá họa cho người lời đắng chát
Nát lòng quân tử, nghĩa tình đâu?
Xăm soi theo góc độ hèn mạt
Hạ nhục nhân tài, tim có đau?
Thơ nặng ưu phiền thương kẻ ấy
Rỗng tâm nên mới quyết vò nhầu

TRÁCH
Xưng hùng cao ngạo ngỡ anh thư
Vỗ ngực tự tin ta rất cừ
Chuyên dòng bẩy chữ thơ đường luật
Chen ngồi đàm đạo, lời nhàm dư
Túi cơm, giá áo phường cheo bẻo
Tự đắc ngọa đồ chứng kẻ hư
Họa chút thi phong mong nhắc nhủ
Chân tình giải tỏa, sẽ nhàn cư!

KHUYÊN
Thơ hồn tuyển tập đứa con chung
Trang trải tình yêu, chia sẻ cùng
Nỗi nhớ Quê nhà, thân viễn xứ
Lỡ đành đoạn tuyệt, thành người dưng?
Cớ sao xáo trộn vì sai nhỏ?
Sách đẹp, thơ hay, đáng phải mừng
Móc máy chi nhau tim nhỏ lệ
Đôi đàng đau đớn, có nên không?

Đài Trang

Dienstag, 28. Januar 2014

Chùm thơ về xuân



Hội thơ xuân Giáp Ngọ

Hương xuân nồng ấm giữa heo may
Giáp Ngọ khởi cương hạnh phúc đầy
Gặp gỡ bạn hiền thơ tiếp nối
Giao hòa đón tết hồn như say
Nguyên tiêu mặc khách về tụ hội
Thi phú tao đàn chắp cánh bay
Tâm sự cùng nhau lời chưa nói
Vui vẻ  tình quê nơi chốn này

Tiếng Sóng Biển



Chúc Xuân 2014

Rộn rã Nàng Xuân trở lại đây
Gieo niềm Hạnh phúc thế gian này
Gót hài tha thướt, hoa bừng nở
Tết đến Vui vẻ, nhận lấy May
Năm mới mong sao luôn Mạnh khỏe
Lộc Tài vào cửa, Phúc Ân đầy
Gia đình Yên ấm, con Thành đạt
Cầu chúc Bình an ngự đất này !

Tiếng Sóng Biển



Khát vọng năm Giáp Ngọ

Như thần vó ngựa cưỡi chân mây
Đuổi quân xâm lược khỏi đất này
Hào khí nước Nam luôn nguyện giữ
Anh hùng Hải trận vẫn còn đây
Chung tay góp sức ta làm chủ
Tổ Quốc giang sơn đợi một ngày
Thế trận Bạch Đằng, dậy sóng dữ
Bắt lũ giặc Tầu phải tan thây!


Tiếng Sóng Biển

Tình con chữ


TSB đọc tâm sự của nhà văn Nguyễn Quang Vinh (người rong ruổi làm từ thiện khắp đất nước) qua bài «Một mình», lắng tâm sự của bác  qua câu chuyện «con chữ» quá hay và quá xúc động, nên mạo muội tặng bác bài thơ TSB viết theo cảm xúc nhất thời, mong bác không chê.

Lặng ngắm không gian tĩnh chốn quê
Mỗi khi tết đến, xuân đang về
Nhớ bầu vú mẹ, nơi triền cát
Dõi mắt xa xăm lạc bước mê

Từng con chữ nhỏ ghép nên câu
Thả hồn thanh thản, tạm quên sầu
Ngóng cơn gió biển về trong nắng
Se lạnh ướt môi, em ở đâu?

Chữ mang tình anh đến muôn nơi
Chất  nặng nỗi đau thương kiếp người
Chữ như hạt cát nơi quê mẹ
Chia sẻ ấm nồng, mãi chẳng vơi

Anh viết bằng tình yêu đắm say
Cảm thông, thân thiện, nghĩa đong đầy
Dốc tâm, hết sức vì nhân ái
Văn bút tự lòng cất cánh bay

Chữ mềm như nước, nhọn giống chông
Sắc chống ngoại xâm, ủ tình nồng
Chữ cũng cương quyết, không ngán sợ
Đả phá cửa quyền, chữ hóa ngông

Chữ mang nguồn sống từ quê hương
Chữ bỏng như cát, mát vô thường
Chữ thấm nước mắt, hay nóng nẩy
Tình yêu trong chữ vẫn ngát hương

Tiếng Sóng Biển


Montag, 27. Januar 2014

Thầm gọi tên anh



Gọi thầm tên anh
Cho mùa đông tan tuyết
Cho cây cành điểm xuyến những nụ hoa
Cho đêm đông ấm áp, mặn mà
Cho trái tim cất lời ca tha thiết
Thầm gọi tên anh
Giữa giấc mộng em dệt
Xoa dịu nỗi đau, quên hết nỗi buồn
Em gọi tên anh mỗi chiều hoàng hôn
Và những đêm trăng tròn thương nhớ
Thì thầm tên anh trong từng ngọn gió
Gửi lời thương muốn ngỏ cùng chàng
Yêu anh thật nhiều, nỗi nhớ mênh mang
Mình xa nhau, tình càng thêm đằm thắm
Nhắc tên anh, dấu yêu ngọt đậm
Cho trái tim rung, ướt đẫm thi hồn
Thương thật nhiều, chẳng biết làm sao hơn
Thì thầm gọi tên
Mong trăng tròn mãi mãi…..


Tìm anh



Em đi tìm giữa những cơn mê
Giữa thăng trầm bộn bề cuộc sống
Giữa thực hư, đời và mộng
Bước lang thang giữa lạnh nóng giang hồ

Em tìm anh giữa những vườn thơ
Những gặp gỡ, bất ngờ đâu đó
Nuôi hy vọng đêm trăng tỏ
Biển sẽ dịu êm khi có tình chàng

Những năm dài lạc bước miên man
Niềm trăn trở lại càng sâu lắng
Nỗi khát khao chỉ thầm lặng
Ẩn giấu trong tim, tia nắng cuối cùng

Em đi tìm, một mối tình chung
Lý tưởng sống phải trùng mục đích
Hiểu biết, yêu thương, thanh lịch
Điểm tựa cho em, và thích ngọt ngào

Phong thái đĩnh đạc, hồn thanh cao
Biết tự tin, thế nào chẳng ngại
Biết lắng nghe, không tranh cãi
Nắm tay em cùng nếm trải thăng trầm

Ngỡ tưởng muôn đời tình lặng câm
Chợt gặp anh, tình thâm khó kiếm
Bóng trăng tròn đã hiện diện
Nguyện mãi vì em dâng hiến trọn đời.

Samstag, 25. Januar 2014

Thoát thai



Đêm thoát thai, ánh trăng vàng rực rỡ
Rạng góc trời, bỡ ngỡ trái tim côi
Dòng thơ tuôn dào dạt mãi không nguôi
Đem nhung nhớ, thả trôi tình con sóng.

Bất chợt gặp nhau, thơ hoài trông ngóng
Ướt át mưa rơi, lắng đọng tình sầu
Hai tâm hồn ngơ ngẩn vướng vào nhau
Nên tri kỷ, vợi đau trong dĩ vãng.

Những khúc ca ươm mối tình lãng mạn
Xuyên thấu thời gian, dốc cạn thi hồn
Ngăn dòng lệ, đời thôi hết mưa tuôn,
Cho ánh sáng muôn ngàn năm rực rỡ.

Freitag, 24. Januar 2014

Thơ hồn


Tôi không phải nhà thơ,
Cũng không là thi sĩ
Chỉ chút lãng du dung dị rất đời
Thơ như suối tình tự, thả hồn trôi
Những rung cảm biến thành lời đằm thắm
Những yêu thương dịu trong tim in đậm
Những nôn nao khi nắng ấm trở mùa
Những làn gió nhẹ giữa nắng ban trưa
Hay giọt mồ hôi mới vừa rơi xuống
Từng hạt mưa bay tưới mát đồng ruộng
Chấp chới cánh cò, giấc mộng thủa nào….
Những cảm xúc trong trắng thanh tao
Cứ ùa về xôn xao như vẫy gọi
Từng câu chữ, chỉ thay lời muốn nói
Vần điệu thấp, cao gói trọn tâm tình
Mộc mạc, đơn giản, mang ý nhỏ xinh
Không hoa mỹ, chỉ tự tình cuộc sống
Những dấu yêu ấp ủ hoài thành mộng
Chứa chất buồn, vui, mong ngóng, đợi chờ
Mọi trăn trở đều gửi cả vào thơ
Mong chia sẻ, trọn ước mơ cuộc sống.
Chẳng phải “Nhà Thơ” lạc hoài trong mộng
Không phải “Thi Nhân”, để cống hiến đời
Những vần điệu bay trong gió lả lơi
Áng văn mượt mà sáng ngời lấp lánh…..
Đơn giản là tôi, trong mọi hoàn cảnh
Xúc cảm yêu thương, ấm, lạnh riêng mình
Rừng cây lá đổ, tuyết trắng lung linh
Mọi sự kiện, những hiện tình đang sống
Những cảnh quan, tình người trải rộng
Những khổ đau, hay khát vọng chưa thành
Những nguồn cảm xúc riêng dành tặng anh…..
Theo tâm sự chẩy tràn nhanh như suối
Trái tim nhỏ nhoi không bao giờ nguội
Mối nhiệt tâm cứ tiếp nối không tàn
Viết cho Bạn, viết cho cả thế gian
Mong cuộc sống chỉ còn toàn điều tốt!

Tiếng Sóng Biển