“Vùng lên, hỡi các nô lệ ở
thế gian
Vùng lên, hỡi ai cực khổ bần
hàn
Sục sôi, nhiệt huyết trong tim
đầy chứa rồi
Quyết phen này, sống
chết mà thôi”.....
Bài Quốc tế ca như lời thúc
dục
Mọi người dân Việt Nam không
khuất phục giặc
Trung
Không làm tay sai, quay mặt dửng
dưng
Mặc Đất nước đang từng ngày
tuột dốc
Đảng cộng sản Việt Nam coi
dân như đồ ngốc
Thâu tóm mọi quyền, bắt dân
học Marx – Lê
Bám lấy Chủ nghĩa xã hội,
mặc Trung dở ngón nghề
Chiếm dần biển đảo, và đất
quê thế đẹp
Bịp dân, đàn áp bằng bàn tay
thép
Buộc dân phải im, chớ “bép
xép” chuyện Trung
Không được “góp ý” hay bàn
việc cùng
Không tự do bầu cử, tham
nhũng không được tố
Không được kêu oan, không than
dân khổ
Không chống quan cướp đất, hay
chặt đổ cây
Không được biểu tình dơ cao
nắm tay
Đòi Hoàng, Trường Sa trả lại
ngày xưa cũ
Không được nhóm họp, tự nhiên
hội tụ
Không bênh dân oan căn cứ theo
luật đòi
Không được hành đạo, chỉ
Phật quốc doanh thôi
Không được nói những lời chê
quan xấu
Không được viết những bài ca
nung nấu
Lời khát khao cho mai hậu
Việt Nam còn
Không được phép hỏi, chỉ cầu
được “làm ơn”
Chịu cúi xin, hay chui lòn
nịnh hót
Nếu muốn êm xuôi, phải bỏ
tiền đút lót
Hay chia phần trăm, mới trót
lọt cửa quan
Tầng lớp lãnh đạo hầu hết
tham, gian
Mưu mô xấu xa, làm toàn
chuyện ác
Vừa tham, vừa dâm, chỉ thích
hành lạc
Việc của công, luôn thoái
thác kéo dài
Tham “thành tích” nên cố tình
làm sai
Tra tấn ép cung, coi mạng
người như loài cỏ rác
Bị tố nhiều lần, chúng không
đổi khác
Bởi tiền ngáng họng, mặc
xác kẻ chịu oan
Nhắm mắt làm liều, tuyên
truyền dối gian
Chẳng lo mạng dân an toàn mà
sống
Xã hội chủ nghĩa như cơn ác
mộng
Cho Đảng độc quyền, xử giống
Hitler
Hãy vùng lên, vì Tổ quốc ta
thề
Diệt
quân xâm lược,
Diệt bọn tay sai bán nước
hại dân!
Diệt bọn tham nhũng, cùng
đám quần thần
Quét cho sạch lũ quan quân hủ
bại.
TSB 21.12.2015
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen