“Người
đàn bà giấu đêm vào trong tóc,
Em
tìm gì khi thất vọng về tôi?”
Từng sợi phai sương trút
xuống tả tơi
Trên khóe mắt đọng lệ rơi chua
xót
Em chẳng tìm lại những lời
mật ngọt
Đã dụ em vào đắng đót cuộc
đời
Đành lặng câm, hóa đá trái
tim côi
Trong đêm vắng một mình ngồi
xõa tóc
Xuân trôi đi với bao điều khó
nhọc
Tủi phận đành quên hạnh
phúc ngày nào
Em lỡ chọn lầm cuộc tình
chênh chao
Giọt lệ đắng thầm tuôn
trào day dứt….
Xa rồi xa, những điều
không chân thật
Lời dối gian người cứ khất
lần hoài
Tiếc cuộc tình theo gió dần phôi phai
Người Đàn bà lạc loài không thân phận
Nuối tiếc làm chi, một thời hương phấn
Trao cho người, mãi ân hận về sau
Người đàn bà im lặng gìm nỗi đau
Nuốt uất ức, nén sầu vì con cái
Đôi mắt mở to, ngỡ như ngây dại
Ánh chiều rơi, hoang oải cả thân hình
Giấu đêm trong tóc, ngậm tủi làm thinh
Ôm đau đớn chỉ riêng mình quằn quại…..
Tiếng Sóng Biển
Ánh chiều rơi, hoang oải cả thân hình
AntwortenLöschenGiấu đêm trong tóc, ngậm tủi làm thinh
Ôm đau đớn chỉ riêng mình quằn quại…..
Ui!...... đọc bài thơ như thấy con tim ai đó đang rỉ máu!.....
Một đoạn đời đành buông chìm mãi mãi
LöschenTuổi thanh xuân trôi vuột lại phía sau
Ngậm hờn tủi, gìm nén giấu nỗi đau
Chỉ vì con, tiếng nấc sầu riêng giữ