Tôi đọc được bài thơ này của Phương Uyên trên nguoivietdiendan.com, mời các bạn thưởng thức lòng yêu nước của cô bé dũng cảm này.
BÀI THƠ YÊU NƯỚC CỦA PHƯƠNG UYÊN
Thứ năm - 23/05/2013 12:44
Em, cô gái tuổi đôi mươi trong sáng Đứng hiên ngang trên hung bạo, cường quyền. Tôi, thế hệ cúi đầu rơi lệ, Thẹn với tiền nhân, tiên tổ, với đời.... với các em! Com của Thế hệ cúi đầu
BÀI THƠ YÊU NƯỚC CỦA PHƯƠNG UYÊN
Nguồn: FB Tâm Trần
Ơi đồng bào Việt Quốc!!!
Đất nước không chiến tranh
Cớ chi đau thắt ruột
Sự tự hào ngộ nhận
Một chế độ bi hài sau chiến tranh
Bọn cường quyền gian manh cơ hội
Đào bới bóc lột dân lành
Núp dưới bóng cờ máu, bác đảng
Âm thầm bán từng mãnh đất quê hương
Tổ quốc thân yêu ơi!
Đồng bào thân yêu ơi!
Ôi, ta thương quá đi thôi!
Vết sẹo hằn sâu vào trái tim, trải dài theo năm tháng
Xuyên qua chiến tranh có những đống mồ hùng vĩ
Người phơi thây ngã xuống mắt trừng trừng nhìn nhau
“Hậu thế ơi hãy giữ gìn non sông”
Ôi đất nước giờ tả tơi từng mãnh trao cho giặc!
Sự hy sinh bất công!
Xứ sở linh thiêng có còn không?
Phật khóc, Thánh rơi lệ!
Công lý lưu lạc để đức tin chìm vào đáy biển
Tràn ngập hôn mê
Ơi thanh niên Việt Quốc!
Chúng ta là ai?
Hãy đứng lên trước vận mệnh tổ quốc
Giặc đang tràn tới ngõ
Hãy đứng lên đi
Đứng lên niềm tự hào để sử sách lưu danh
Đứng lên đi cho tự do tỏa sáng
Đứng lên đi giành lại nước của dân lành
Hỡi tất cả những ai là đồng bào Việt Quốc
Hãy chung tay gìn giữ cội nguồn cho con cháu mai sau.
NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN
Đất nước không chiến tranh
Cớ chi đau thắt ruột
Sự tự hào ngộ nhận
Một chế độ bi hài sau chiến tranh
Bọn cường quyền gian manh cơ hội
Đào bới bóc lột dân lành
Núp dưới bóng cờ máu, bác đảng
Âm thầm bán từng mãnh đất quê hương
Tổ quốc thân yêu ơi!
Đồng bào thân yêu ơi!
Ôi, ta thương quá đi thôi!
Vết sẹo hằn sâu vào trái tim, trải dài theo năm tháng
Xuyên qua chiến tranh có những đống mồ hùng vĩ
Người phơi thây ngã xuống mắt trừng trừng nhìn nhau
“Hậu thế ơi hãy giữ gìn non sông”
Ôi đất nước giờ tả tơi từng mãnh trao cho giặc!
Sự hy sinh bất công!
Xứ sở linh thiêng có còn không?
Phật khóc, Thánh rơi lệ!
Công lý lưu lạc để đức tin chìm vào đáy biển
Tràn ngập hôn mê
Ơi thanh niên Việt Quốc!
Chúng ta là ai?
Hãy đứng lên trước vận mệnh tổ quốc
Giặc đang tràn tới ngõ
Hãy đứng lên đi
Đứng lên niềm tự hào để sử sách lưu danh
Đứng lên đi cho tự do tỏa sáng
Đứng lên đi giành lại nước của dân lành
Hỡi tất cả những ai là đồng bào Việt Quốc
Hãy chung tay gìn giữ cội nguồn cho con cháu mai sau.
NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN
Em, cô gái tuổi đôi mươi trong sáng
Đứng hiên ngang trên hung bạo,
cường quyền.
Tôi, thế hệ cúi đầu rơi lệ,
Thẹn với tiền nhân, tiên tổ,
với đời....với các em.
Lời com của Thế hệ cúi đầu
Cả dân tộc Việt nể phục các em!
Dám ngẩng đầu, chẳng ngán sợ cường quyền
Ngạo nghễ mỉm cười, trong trắng thản nhiên
Em đứng trước lũ điên, khuôn mặt hiền thanh thoát
Chấp nhận lao tù, cho đời hương ngát
Gương trung kiên thành khúc hát khải hoàn
Giọt máu đào em nhỏ vì giang san
Lời kêu gọi ngập tràn bao khí phách
Gọi lương tri những tấm lòng trong sạch
Cùng đứng lên thách thức lại kẻ thù
Xử tội em, mối quốc nhục ngàn thu
Một chế độ cầm tù lòng yêu nước!
Lời com của một người vô danh
Tác giả bài viết: Nguyễn Phương Uyên
Nguồn tin: FB Tâm Trần
Bạn iu ơi, sao không vào được nhỉ???
AntwortenLöschenBạn vào nguoivietdiendan.com dễ hơn, có thể Blog này bị chặn rồi. Chúc bạn may mắn!
Löschen