Buồn!
Giọt buồn chẩy ướt má em
Hỏi tim anh có chợt mềm vì thương?
Đừng đẩy em khác ngả đường!
Bơ vơ một nẻo, nhân dương lạc loài
Không anh, biết tựa vào ai?
Đường đời vạn lối, đêm dài về đâu?
Biển lặng mặn đắng giọt sầu
Sóng không buồn vỗ, em đau đớn lòng.
Đêm dài anh có buồn không?
Có còn thao thức thương dòng lệ rơi?
Có thắt tim lại không Người?
Có tan nát cả một trời xót xa?
Chỉ vì lỡ giận người ta
Câu hỏi nhói buốt, sao chà tim đau
"Ân hận"(1), vì tìm được nhau?
Hay vì "tạp niệm"(2) gieo sầu cho em?!
Nếu yêu chẳng đủ lòng tin
Nghi ngờ, mình sẽ tự dìm chết nhau
Giữa một bể khổ u sầu
Trăm ngàn dằn vặt bóp đau tim buồn
Nước mắt đời sẽ lại tuôn
Đất trời đảo lộn, khơi nguồn đắng cay
Hồn lìa khỏi xác lắt lay
Vương vất bờ bụi, đau ngày không anh!
Tiếng Sóng Biển
(1) Anh hỏi em có ân hận không?
(2) Sự
nghi ngờ
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen