Công Cha, Nghĩa Mẹ
Nhân ngày „Người Cha“ (09.05.2013) và ngày
„Người Mẹ“ (12.05.2013) tại Đức, tôi xin được thắp nén hương lòng ghi nhớ công
ơn Cha Mẹ đã sinh thành, dậy dỗ tôi biết làm NGƯỜI. Có lẽ trong tôi hòa trộn giữa
tính cách của Ba tôi, một người đàn ông cao lớn, một cán bộ Đảng viên trung kiên
bất khuất, nhưng ngay thẳng, trung thực, dám nói, dám làm đúng lương tâm của một
„CON NGƯỜI“, nên bước đường thăng tiến của ông nhiều lận đận, long đong. Mặc dù
vậy, ông được tất cả mọi người xung quanh dưới quyền ông, bạn bè, đồng nghiệp, công
nhân, hàng xóm, họ mạc và vợ con luôn tôn trọng, kính nể, yêu thương. Ông là một
người đàn ông chân chính và thực sự tài giỏi, dù cuối đời ông hoàn toàn thất vọng
vì đám tham quan ô lại, nên từ quan về góp sức xây dựng nơi mình sống, ông vẫn
giữ được tính ngay thẳng, chân tình tới lúc lâm chung, để lại nỗi tiếc thương
cho những người còn sống.
Còn một nửa nữa trong tôi là tính cách của
Mẹ, một người đàn bà đẹp dịu dàng, dung dị, trang nhã, đảm đang, chịu khó, tần
tảo, thương chồng, yêu con, chung thủy nhất mực. Mẹ là mẫu mực cho sự yêu thương
dịu ngọt, nên mẹ được tất cả mọi người ngưỡng mộ, bất kỳ ai cũng sẵn sàng bênh
vực và giúp đỡ mẹ. Mẹ đứng sau lưng Ba tôi trong mọi việc một cách thầm lặng,
nhưng lại là người có công lớn nhất giúp ông thành danh trong sự nghiệp bằng chính
công dung ngôn hạnh của mình. Chỉ tiếc Mẹ đã vội vã bỏ Ba con tôi, vì căn bệnh
„tai biến mạch máu não“ khi chúng tôi chưa kịp lớn, để mẹ được hưởng sung sướng
ngày nào.Tôi thương mẹ quá!
Tôi là đứa con có hiếu, nên luôn gắng sống
cho vừa lòng cả Ba và Mẹ. Mặc dù sự hòa trộn tính cách đó là một điều rất khó
khăn, đôi lúc thái quá, làm tôi cũng khổ sở vì điều đó. Nhưng rồi năm tháng qua
đi, dần dà tôi biết cách từng lúc, sử dụng thế mạnh tính cách của Ba hay của Mẹ.
Tôi không dám nhận mình là người hoàn hảo, nhưng tôi luôn cố gắng phấn đấu cho điều
đó đến hết cuộc đời mình. Tôi muốn cố gắng hoàn thiện mình để làm nén hương lòng
kính dâng lên hương hồn Ba Mẹ, những người thân yêu nhất trong cuộc đời tôi!
Mẹ ơi, từ thủa nằm nôi
Cuộc đời - con học qua lời mẹ ru
Lá vàng về cội cuối thu
Cho mầm xuân trổ sau mù cuối đông
Ngay từ nhỏ, mẹ đã mong
Dậy cho con trẻ biết lòng Mẹ Cha
Ơn nặng từ lúc sinh ra
Mẹ gắng truyền đạt, ước là con ngoan
Mọi việc sắp đặt lo toan
Làm tấm gương sáng, vẹn toàn hiếu chung
Kinh nghiệm mẹ dắt con cùng
Qua từng chuyện kể, công dung ngôn hòa
Còn nhỏ, biết kính mẹ cha
Nết na thùy mị mới là đáng yêu
Đảm đang chồng phải biết chiều
Lòng nhân, mẹ dậy cách yêu mọi người
Dẫu thăng trầm, giữ nụ cười
Giữ gương mặt sáng, trao đời đắm say
Dẫu có giỏi, chớ „ta đây“*
Năng làm việc thiện mỗi ngày mới ngoan
Học mẹ, con gắng vẹn toàn
Chữ Tình, chữ Hiếu, nghĩa Loan Phượng* đời
Tâm trong sáng, lòng biển khơi
Vì nhân giữ Đức, vì người thẳng ngay
Lời cha dậy, ngày mỗi ngày
Quyết định đúng đắn, chẳng lung lay hèn
Sống chân thành, mới đáng khen
Nghĩa nhân, Quân tử - cường quyền sợ chi?!
Vào đời, dẫu có là gì
Nghèo khó, thành đạt cũng vì nước non
Mọi việc hoàn thiện cho tròn
Giữ tâm trong sáng, xứng con gái tài!
Chẳng quỵ lụy, khuất phục ai
Con đường chính nghĩa, theo hoài nhớ nghe!*
Gắng học hỏi, biết nhiều nghề
Tự tin, bản lĩnh, đừng chê kẻ nghèo
Những lời khôn, phải tuân theo
Luôn biết nhã nhặn, học nhiều điều hay
Việc của người, chớ thày lay
Không „buôn qua lại“, có ngày oan gia
„Lùi một bước, sẽ tiến ba“
Lịch lãm, dung dị, chan hòa, yêu thương
Hãy nhìn cha mẹ làm gương
Chịu khó, sáng suốt, kiên cường nhé con!
Học cha mẹ, gắng vẹn tròn
Một nửa dịu ngọt, làm con gái hiền
Đảm đang, chung thủy, dịu êm
Như Trăng ru giữa trời đêm rất tình.
Nửa còn lại, nghĩa trung trinh
Mặt trời tỏa rạng, công minh anh tài
Hướng lẽ phải, chẳng ngại ai
Vượt ngàn gian khó, đường dài cũng qua
Lòng thành xin kính mẹ cha
Vần thơ ơn nghĩa, mặn mà nén hương
Dẫu xa biệt, cách âm dương
Con xin bày tỏ tình thương muôn đời!
Tim luôn thầm gọi: Ba Mẹ ơi!!!
TSB 09.05.2013