Seiten

Montag, 25. April 2022

TRĂN TRỞ THÁNG TƯ


Trịnh Đình Dũng (Phó TT) mới đây đã "vội vàng và ưu ái ký quyết định phê duyệt chủ trương cho Tập đoàn FLC làm chủ đầu tư dự án sân golf Đak Đoa (tỉnh Gia Lai)" cho phép phá hơn 174 ha rừng thông cổ thụ. Bị điều tra Quyết còi đã bị bắt.


Nửa bên anh trời đã sắp hạ sang
Nửa bên em.... Xuân mơ màng mới chớm
Đông lưu luyến... tuyết vẫn còn bay lượn
Lúc nắng, lúc mưa .... gió cuộn ...lạnh chiều


Chinavirus khiến lòng cô liêu
Đường phố vắng .... hồn liêu xiêu mộng ước....
Tháng Tư buồn hơn... nhìn về trong nước
Biển đảo mất dần.... Trung Quốc lộng hành....


Nỗi buồn nặng thêm.... ký ức chiến tranh...
Tháng Tư đỏ lửa.... “thống nhất” thành .... hoang phế!
Hàng triệu người chết... để làm gì nhỉ?
Khi niềm tin vào CÔNG LÝ không còn!?


Trung CƯỚP DI SẢN dành cho cháu con
Bầy NỘI XÂM đang giết mòn Dân tộc...
Mặc bọn Tàu tuồn sang toàn chất độc
Giết dần dân... oan khốc dậy trời cao....


Người yêu nước....im lặng... có lẽ nào?
Mặc dân chết.... không nôn nao đau đớn?
Tháng Tư ... đắng lòng... cộng sản trắng trợn
CƯỚP BÓC...CAI TRỊ... tóm trọn sơn hà....


Hàng triệu dân lành bỏ nước đi xa....
Miền Viễn xứ...ngóng quê nhà... quặn thắt...
Thương dân mình.... mãi chảy hoài nước mắt
Nỗi đắng cay đành chôn chặt .... đáy lòng....


Thanh Bình 26.04.2021

Dienstag, 12. April 2022

HÃY CẦU NGUYỆN CHO UKRAINA

 

🙏❤️🙏❤️🙏
Xin Bạn hãy mở lòng mình cầu nguyện
Cho Ukraina cuộc chiến phải dừng!
Không còn bom chùm, đạn, pháo lung tung
Khiến máu dân mãi không ngừng tuôn chảy....

Ukraina, Ukraina một trời lửa cháy
Giặc Putin chẳng che đậy hung tàn
Chúng giết trẻ em, dân thường dã man...
Chỉ vì muốn ....CƯỚP CÀN NHANH lãnh thổ

Tên ĐỘC TÀI Putin khiến máu người phải đổ
Vì LÒNG THAM hắn làm khổ dân lành
HÃY DỪNG LẠI! Tôi không muốn chiến tranh!
Không muốn thấy phố tan tành đổ nát!
Không muốn bao người ra đi chua chát
Bỏ lại Quê hương tản mát chốn nào

KHÔNG!
ĐỘC LẬP TỰ DO khát vọng thanh cao
Của dân Ukraina lẽ nào phá hủy?
PUTIN TÀN ĐỘC, QUÁ VÔ LIÊM SỈ!
Điều Ukraina mong .... chỉ có HOÀ BÌNH!!!

STOP! DỪNG NGAY! KHÔNG ĐƯỢC CHIẾN TRANH!!!
Người khác thú, không thể thành súc vật!
Không giết nhau, gieo oán hờn chồng chất
Để ngàn sau không thể cất tiếng NGƯỜI!

Hãy cầu nguyện cho Ukraina Bạn ơi!
Hãy lên tiếng xin muôn lời góp sức
Hãy thét lên lời đòi hỏi chân thực
Putin kia phải lập tức DỪNG TAY!!!
Máu đổ quá nhiều, nước mắt chan đầy
Nỗi thống khổ đã đến ngày PHẢI DỨT!!!
Hãy truyền đi những cảm xúc chân thực
Dành Ukraina nhất mực yêu thương.....


Thanh Bình 14.03.2022

MẸ TÔI DẠY...

Hình lấy trên mạng chỉ có tính minh họa 

Mỗi lần nhà mất trộm gì...
Mẹ tôi chẳng chửi câu chi lắm điều
Bởi Bà luôn lấy tình yêu
Đặt lên trên hết, chẳng kêu, giận hờn...
Hết lòng sống vì chồng con
Thương Dân, Yêu Nước mãi còn khổ đau...

Mẹ nói, nhà mình không giàu
Đông con... vất vả... có đâu dư thừa...
Kẻ trộm chẳng có tiền mua
Mới đành muối mặt cắp bừa đó thôi...
Mẹ tin... họ nghĩ lại rồi
Khi mình lấy THIỆN xét người... nương tay
Nếu họ gian thật ... Trời đày!
Các con chớ có chửi hay đánh người
Hãy nhớ ...lấy NHÂN cứu đời!
Mọi chuyện đều có Phật ngồi trên cao
Phật biết phải xử thế nào
Cho nhân gian vợi bớt bao nỗi buồn....

Nếu khi đau khổ lệ tuôn....
Các con hãy nghĩ.... Phật luôn THỬ LÒNG....
Hướng THIỆN, chớ nản nghe không!
Vượt qua THAM, HẬN.... mới hòng TRỜI THƯƠNG!
Cuộc đời giống một con đường
Lúc cong, lúc thẳng, lúc vương cây cành
Lúc con có thể tiến nhanh
Lúc phải lội suối, vượt ghềnh cheo leo
Lúc leo dốc, lúc xuống đèo....
Giữ TÂM BÌNH THẢN mà gieo NHÂN LÀNH...
Hôm nay mình thiệt chút... đành!
Mẹ tin người hiểu, sẽ nhanh thoát nghèo....

Lần sau kẻ trộm chuối treo
Một tấm giấy nhỏ “tôi nghèo... đói ăn...
Xin bà rủ tấm lòng nhân
Cho vay buồng chuối, sẽ dần trả sau...”

Nhà tôi lúc đó chẳng giầu
Nhưng ... rau, hoa quả trồng nhiều ... thừa ăn
Gà, vịt, ngan, ngỗng ... tôi chăn
Béo tốt, đẻ lắm... không cần phải mua....
Nhặt cành, quét lá ... bốn mùa
Vớt than bùn trộn cũng vừa cái đun....
Lấy bèo nuôi lợn ... phân mùn
Lại ủ bón gốc... rau non, sắn bùi
Mía to, rất ngọt ... tặng người
Không bán....chỉ đổi nụ cười ... thế nhân...

Tôi YÊU KÍNH MẸ muôn phần
Nhớ lời Mẹ dạy.... LẤY NHÂN XÉT NGƯỜI
Nên ... dẫu mất lớn trong đời
Tôi luôn tin tưởng “LUẬT TRỜI TRẢ VAY”
Họ cắp tiền mình để xây
Nấm mồ cho họ mai này mà thôi....
Hay lấy bớt bệnh trong người
Để mình được khỏe... tiếc thời làm chi?
Vì thế....tôi chẳng chửi gì...
Để ÔNG TRỜI XỬ, tôi thì BÌNH TÂM!

Bài thơ trên mình viết nhanh trong phần Comment dưới 1 bài thơ cũng nói về cách Mẹ của một cô chửi kiểu “giáo sư” khi nhà mất trộm gà trên trang Face Tran NamAnh mình mang về cho bạn đọc ngẫm xem cách dạy con nào hay nhất khi nhà bị mất gì đó?

Ta có nên chửi kiểu “nhân văn” của cái hội đồng chấm thi mà thỉnh làm chủ TỊT hội nhà văn VN, hay chửi kiểu “giáo sư” chau chuốt văn lời của Mẹ một bạn thơ, hay chẳng chửi gì cả mà DẠY CON SỐNG THIỆN LƯƠNG như Mẹ mình?

Những gì mình viết trong bài thơ là CÂU CHUYỆN CÓ THỰC trong gia đình mình ngày xưa, kể cả chuyện kẻ trộm treo tấm giấy trên cuống buồng chuối Tây sắp chín bị họ cắt....chuyện chăn nuôi, trồng rau... ngay giữa lòng Hà nội của gia đình mình.

Thanh Bình 12.04.2021

Ảnh: Một bữa ăn NO và ĐỦ CHẤT của mình trong mùa Chinavirus
Tran NamAnh, Khắc Tuấn Nguyễn und 45 weitere Personen
27 Kommentare
2 Mal geteilt
Teilen

Sonntag, 10. April 2022

TỪ BỘ DỤC SUY ĐỒI....

- “Ngọng” học “tấm gương Bác”
Mặc cấp dưới làm liều
Giết người qua “đấu tố”
Rồi khóc…. “xin lỗi”... điêu!...
Làm Bộ trưởng Giáo dục
Mà bao chuyện SUY ĐỒI
Nó đều bảo “không biết”
“Tại cấp dưới” mà thôi”???
- Bộ Tài Nguyên cũng thế
CƯỚP ĐẤT tràn khắp nơi
Rừng vàng nay xơ xác...
Quản lý kiểu NGƯỢC ĐỜI!!!
- Công Thương giỏi PHÉT NHẤT
Khoe “phát triển thần kỳ”
Không một sản phẩm tốt…
Lại phá Nông nghiệp đi???...
- Bộ Tư Pháp PHẠM LUẬT!
Dựng án xét xử SAI
Bộ trưởng giống như ỈN
Chỉ ăn và ngủ hoài
Nên OAN SAI cứ thế
Ngày càng nẩy nở nhiều
Tham nhũng tràn lan khắp
Bộ trưởng cứ mãi “PHIÊU”....
- Bộ Giao Thông mới TỞM
Dựng đề án “làm đường”
Cứ việc tâng giá khủng
CƯỚP ĐẤT “đúng chủ trương”???
Trao nhà thầu Trung quốc
Mặc chúng …. nâng giá thành
Bóp cổ dân móc túi
Chỉ Bộ trưởng giàu nhanh….
- Bộ Kế hoạch Đầu tư
Nửa Thế kỷ “đề án”...
“Công nghiệp hóa”...bao năm...
Nay NỢ CÔNG …. TƯƠNG PHẢN!!!
- Bộ Tài chính quản ngân
Chi tiền vung xích c.hó
Mặc THAM NHŨNG RẦN RẦN
NGƠ cho quan…. ĐÀO MỎ???
- Bộ Nông nghiệp…. Phát triển….
Mà Nhà nông ĐÓI NGHÈO?
Đất bị QUAN THAM CƯỚP
Được mùa thì…. GIÁ “TEO”???
- Bộ xây dựng, Kiến trúc
Qui hoạch quá TÙM LUM
Mưa một trận là LỤT
Đường phố cũng THÀNH SÔNG???
- Bộ Văn hóa .. KHÁC ĐỜI
Chỉ thắng trái bóng thôi
Mà tung hô “ngạo nghễ”???
Thanh niên cởi truồng….MƠI???….
- Bộ Thông tin mới “TÀI”
Nhồi... dân thành …. sâu bọ
MÊ MUỘI, THAM và HÈN
Trước vận Nước…. so đo…???
- Bộ Quốc phòng…. CƯỚP ĐẤT
“Làm kinh tế” với THÙ
GIẾT DÂN không hề ngán
Cốt TIỀN các Tướng thu….???
- Bộ Công an càng KHIẾP
Nổi tiếng …. ĐÀN ÁP DÂN
KẾT HỢP CÙNG BỌN CƯỚP
CỜ BẠC, BUÔN …. chia phần???
- Bộ Khoa học Công Nghệ
Mấy chục năm làm gì???
Hay chỉ giỏi tuyển dụng
“Bò” TRIỆT YÊU NƯỚC đi???
Không giúp nước Phát triển
Rước công nghệ của Tàu
Gài lung tung giám sát
Cho Trung chiếm Việt mau???
- Bộ Nội vụ… làm chi???
Mà cán bộ … tồi tệ???
THAM, DÂM…. LOẠN NHÂN CÁCH
Vẫn ...thay nhau lên “THỀ”???
- Bộ Y tế …..“QUAN NGẠI”!!!
Thuốc giả bán khắp nơi
Bệnh nhân nằm chồng chéo
Ung thư chết….quá trời…
- Bộ Lao động, Thương binh….
Ăn chặn tiền bảo hiểm
Quên liệt sĩ hy sinh…
Quĩ chia nhau ….chúng LIẾM….
*****
Với các Bộ như trên
Hỏi Nhà nước có “TỐT”???
Tổ chức nào dựng lên???
Kẻ ĐỨNG ĐẦU...chắc CHỘT???
Thanh Bình 10.04.2021
Bài thơ con cóc mình viết vội trong phần Comment dưới bài "TÔI ĐAU NÒNG NẮM" của Face Ưng Hoàng trên trang bạn Anh Tran.
Mang về cho các bạn đọc suy ngẫm.
Tôi tự hỏi, một Nhà nước ĐCSVN DỰNG LÊN mà có các Bộ Trưởng CHẲNG LÀM NÊN TRÒ TRỐNG GÌ, động tới đâu cũng thấy "THAM NHŨNG", "NHÂN HỐI LỘ", "THẤT THOÁT NGÂN SÁCH" hay "THIẾU TRÁCH NHIỆM GÂY HẬU QUẢ NGHIÊM TRỌNG" hoặc "KHÔNG HOÀN THÀNH NHIỆM VỤ".... thì..... BỘ TỨ đứng đầu điều hành Đất nước có nên VỀ VƯỜN cho dân TỰ TÌM RA NGƯỜI ĐỦ TÀI - TÂM - ĐỨC - TẦM lên lãnh đạo cho Đất nước hết sạch nạn NỘI XÂM, phát triển bền vững cho dân VN đỡ khổ hơn không???

ĐẤT NƯỚC TÔI....

 

Sao lại thế này?... Đất nước tôi....
Trẻ em, tàn tật, già.... VAN ĐỜI....
Mua giùm vé số ... mong chóng hết....
Húp nước phở thừa .... em vẫn cười....

Quê hương của tôi .... thế này sao?
"Rực rỡ thời đại".... trọng tự hào
Ngoại quốc mua hàng....bị chặt chém....
Nhân cách... VÌ TIỀN... họ đổi trao....

Vậy mà ...chạm đâu cũng .... "Nam mô"....
Nhan nhản khắp nơi... toàn thấy "phò"
Phơi vú, khoe mông ... trên sàn diễn...
Lọt mắt quan trên .... sẽ giầu to....

Chùa chiền nay hóa chốn bán buôn
"Sư" bảo đóng tiền... để "gọi hồn"
"Tiễn vong"... "Trục quỉ, ma.... giáng họa"...
Buôn Thần, bán Thánh... giữa Phật môn???

Suy đồi phơi giữa chốn Thiên thanh
Một lũ đoàn viên mặc áo xanh
Đua nhau "đè", "dập", "bóp", "bú", "mút"...
Người lớn thản nhiên..... đứng vây quanh....

Tôi thấy ... Dân oan ở khắp nơi....
Lang thang kêu cứu bao năm rồi...
Không ai giải quyết, không ai ngó...
Mặc họ nheo nhóc, đời dạt trôi...

Tôi thấy ... cụ già với gánh rau
Bị giật, bị cướp.... đạp nát nhầu...
Cụ khóc.... "neo đơn... tự kiếm sống"....
Mà chúng nhẫn tâm.... Tim chợt đau...

Tham nhũng .... hàng ngàn tỷ.... mất tiêu
Nợ công ngất ngưởng.... dinh thự nhiều...
Nhan nhản biệt phủ quan hoành tráng....
Nhà dân.... rách nát..... đổ liêu xiêu ....

Không lẽ chính quyền tồi thế ư???
Những người yêu nước bị tống tù...
Côn đồ nghênh ngang đập dân chúng
Công an đứng đó.... song giả mù???

Tôi đau .....nỗi đau của Dân tôi
Thương họ khốn khổ cả mắy đời...
Vẫn tưởng..... "Việt Nam mình sướng nhất"???
"Yên bình" cắm mặt PHẬN NÔ thôi......

Thanh Bình 10.04.2021

Đọc bài dưới mà nước mắt tôi cứ chẩy dài......
Đúng là không ở đâu trên thế giới này có những cảnh thắt tim, đứt ruột như ở Việt Nam...... Đó mới chỉ là BỀ NỔI.... Còn nhìn sâu vào các VỤ ÁN OAN và.... CƯỚP ĐẤT nữa..... thì.... những người có trái tim yêu nước KHÔNG THỂ SỐNG BÌNH YÊN với chế độ quá TÀN KHỐC này.....

ĐẤT NƯỚC TÔI "MẶT TRỜI ĐEN"
Bài của Face Juseo Hoàng Đức

Bạn nói với tôi: chỗ nào chẳng có bất công, chỗ nào chẳng có người giàu kẻ nghèo, nơi nào chả có quan liêu, tham nhũng... Rồi tôi đi để biết và để thấy:

Nơi tôi đến chẳng phải đâu xa, là láng giềng của mình. Tôi mòn mỏi tìm kiếm người ăn xin bên đường, tìm bóng dáng những đứa trẻ, những cụ già, người khuyết tật với tấm vé số, những đoàn dân oan... nhưng tuyệt nhiên: chẳng thấy!

Tôi vào những quán ăn, chỉ biết chỉ chỏ những món ngon và họ tính tiền cho tôi với giá rẻ mạt, rẻ hơn rất nhiều so với du khách nước ngoài trót lỡ dại ăn uống và bị chặt chém ở Việt Nam!
Tôi vào siêu thị, không cần phải gửi túi xách và thấy người ta ngồi lê la tán gẫu trong những khuôn viên dành cho khách nghỉ chân, họ ngồi trên những thảm cỏ xanh, những tấm trải sàn êm ái, con nít bò lê chung quanh... mà nhớ Việt Nam muốn khóc, siêu thị nước tôi kiếm một chỗ ngồi chắc còn hiếm hoi lắm.

Tôi vào toilet, chẳng phải trả một xu tiền, tất cả những nơi công cộng luôn có chỗ dành riêng cho người khuyết tật, cho trẻ nhỏ và người kiểm soát luôn miễn phí cho tôi lời chỉ dẫn lẫn nụ cười... họ chẳng tiếc đâu!

Tôi chạy xe long nhong trên đường, kiếm mãi, tìm mãi chẳng thấy bóng dáng cảnh sát công lộ... Chợt nhói đau nhớ cảm giác sợ hãi, giật nảy mình khi thấy bóng áo vàng trên đất nước mình từ xa, nhớ mà nổi da gà, vừa giận lại vừa uất!

Tôi vào thăm nhà những người bạn, họ giàu có thật, tài sản ước tính sống trọn cả đời chẳng cần làm gì thêm, nhưng tuyệt nhiên chẳng thấy sự sa hoa kệch cỡm, không thấy những bàn, những ghế, những bộ tràng kỷ bằng gỗ quý, những sản vật cướp được của rừng... Bỗng thấy mắt cay xè nhớ lần đến thăm nhà người bạn làm công an ở Việt Nam, bạn nói bạn chẳng giàu có gì, chỉ khoe với tôi hàng trăm mẫu vật điêu khắc bằng gỗ quý loại 1 với giá hàng trăm triệu, hàng tỷ, chục tỷ một món, nhiều quá tôi hoa cả mắt và muốn ngất trước bộ sưu tập, thú vui chẳng biết nên gọi là gì của bạn!

Tôi đi, lê la đến những hàng rong, quán xá ven đường, Chẳng thấy ánh mắt sợ sệt, chẳng có sự hốt hoảng đột nhiên tháo chạy, tìm mãi không thấy bóng áo xanh dọn dẹp lòng lề đường, tất cả là một trật tự vui nhộn, bỗng thương ray rứt bà cụ bán rau bên đường nơi "tổ quốc", lưng bà còng gập sâu xuống lòng đường, lập cập run rẩy nhặt những bó rau rơi vãi, nước mắt ngắn dài và miệng hốt hoảng van xin người thanh niên đang giằng xé quang gánh, thúng mủng quăng lên xe đội trật tự đô thị: "bà xin con, bà neo đơn một mình kiếm sống qua ngày... bà xin".... Nước mắt tôi trào ra trong sự ngơ ngác của cô bán hàng, cô ấy không hiểu.Tôi nhớ đồng bào tôi, xót xa... quay quắt...!

Tôi đi, đi để biết: chẳng xã hội nào giống xã hội nào! Vào tận rừng sâu, vào chốn núi hoang sơ, giả vờ hỏi thăm nơi bán "thịt thú rừng"... Người ta nhìn tôi với ánh mắt căm hận vì câu hỏi ngớ ngẩn: Ăn thịt rừng ư? Bạn mọi rợ thế ư? Muốn vào tù ư...?

Tôi đi, đi để thấy đất nước mình đáng thương bội phần, đi để thấy cái nền văn hóa hèn kém: "kẻ trên bắt nạt kẻ dưới, người giàu khinh miệt người nghèo, người thắng chà đạp người thua..." Đi để thấy cái nôi văn hóa Việt chỉ là thùng rỗng kêu to với những mùa lễ hội phù phiếm chụp giật, tranh giành, giẫm đạp lên nhau đôi khi chỉ vì miếng ăn... những hả hê, khát máu mọi rợ, tàn nhẫn trong tiếng cười với cái chết của thú vật. Thấy sự rỗng tuếch trong giao tế, nói một đằng làm một nẻo, điêu ngoa, xảo trá dưới mọi lớp bình phong... Thấy nản lòng cho một thứ văn hóa lai căng toàn những điều tồi tệ nhất.

Tôi đi, đi để nghe tiếng thở dài trong trái tim mình, đi để tìm quên nỗi sợ hãi về một nước Việt ở tương lai trước mắt: Rừng đã cạn, biển đã chết, sự sống của vạn vật, của con người lại phụ thuộc, đặt vào tay một nhúm người đang làm chủ xã hội này, để rồi toàn đất nước ngơ ngáo, ngớ ngẩn bàng hoàng nhìn nhau với những câu hỏi: vì sao và tại sao... Vậy mà vẫn thinh lặng và chấp nhận?

Tôi đi để trốn chạy, đi vì ám ảnh cái quá khứ hào hùng với ngàn lời ca chống giặc ngoại xâm nhưng giặc đang ở khắp nơi chẳng ai hay biết. Nếu có biết cũng chỉ là thở dài nhìn nhau rồi mặc kệ, đời ta ta lo. Mọi việc khác đã có Đảng và Nhà nước!

Tôi đi mà đau đáu với tin tức quê nhà, sao có quá lắm những trò hề, những chuyện khốn nạn không tưởng.
Đi để thấy dân mình ôi sao thật tệ, đến bao giờ mới có chuyện đổi thay?
Tôi đi, đi và miễn cưỡng phải trở về, về hướng: "MẶT TRỜI ĐEN"

Juseo Hoàng Đức

Ảnh: Tác giả bài viết Hoàng Đức