Hình lấy trên mạng chỉ có tính minh họa
Mỗi lần nhà mất trộm gì...
Mẹ tôi chẳng chửi câu chi lắm điều
Bởi Bà luôn lấy tình yêu
Đặt lên trên hết, chẳng kêu, giận hờn...
Hết lòng sống vì chồng con
Thương Dân, Yêu Nước mãi còn khổ đau...
Mẹ tôi chẳng chửi câu chi lắm điều
Bởi Bà luôn lấy tình yêu
Đặt lên trên hết, chẳng kêu, giận hờn...
Hết lòng sống vì chồng con
Thương Dân, Yêu Nước mãi còn khổ đau...
Mẹ nói, nhà mình không giàu
Đông con... vất vả... có đâu dư thừa...
Kẻ trộm chẳng có tiền mua
Mới đành muối mặt cắp bừa đó thôi...
Mẹ tin... họ nghĩ lại rồi
Khi mình lấy THIỆN xét người... nương tay
Nếu họ gian thật ... Trời đày!
Các con chớ có chửi hay đánh người
Hãy nhớ ...lấy NHÂN cứu đời!
Mọi chuyện đều có Phật ngồi trên cao
Phật biết phải xử thế nào
Cho nhân gian vợi bớt bao nỗi buồn....
Nếu khi đau khổ lệ tuôn....
Các con hãy nghĩ.... Phật luôn THỬ LÒNG....
Hướng THIỆN, chớ nản nghe không!
Vượt qua THAM, HẬN.... mới hòng TRỜI THƯƠNG!
Cuộc đời giống một con đường
Lúc cong, lúc thẳng, lúc vương cây cành
Lúc con có thể tiến nhanh
Lúc phải lội suối, vượt ghềnh cheo leo
Lúc leo dốc, lúc xuống đèo....
Giữ TÂM BÌNH THẢN mà gieo NHÂN LÀNH...
Hôm nay mình thiệt chút... đành!
Mẹ tin người hiểu, sẽ nhanh thoát nghèo....
Mẹ tin người hiểu, sẽ nhanh thoát nghèo....
Lần sau kẻ trộm chuối treo
Một tấm giấy nhỏ “tôi nghèo... đói ăn...
Xin bà rủ tấm lòng nhân
Cho vay buồng chuối, sẽ dần trả sau...”
Nhà tôi lúc đó chẳng giầu
Nhưng ... rau, hoa quả trồng nhiều ... thừa ăn
Gà, vịt, ngan, ngỗng ... tôi chăn
Béo tốt, đẻ lắm... không cần phải mua....
Nhặt cành, quét lá ... bốn mùa
Vớt than bùn trộn cũng vừa cái đun....
Lấy bèo nuôi lợn ... phân mùn
Lại ủ bón gốc... rau non, sắn bùi
Mía to, rất ngọt ... tặng người
Không bán....chỉ đổi nụ cười ... thế nhân...
Tôi YÊU KÍNH MẸ muôn phần
Nhớ lời Mẹ dạy.... LẤY NHÂN XÉT NGƯỜI
Nên ... dẫu mất lớn trong đời
Tôi luôn tin tưởng “LUẬT TRỜI TRẢ VAY”
Họ cắp tiền mình để xây
Nấm mồ cho họ mai này mà thôi....
Hay lấy bớt bệnh trong người
Để mình được khỏe... tiếc thời làm chi?
Vì thế....tôi chẳng chửi gì...
Để ÔNG TRỜI XỬ, tôi thì BÌNH TÂM!
Bài thơ trên mình viết nhanh trong phần Comment dưới 1 bài thơ cũng nói về cách Mẹ của một cô chửi kiểu “giáo sư” khi nhà mất trộm gà trên trang Face Tran NamAnh mình mang về cho bạn đọc ngẫm xem cách dạy con nào hay nhất khi nhà bị mất gì đó?
Ta có nên chửi kiểu “nhân văn” của cái hội đồng chấm thi mà thỉnh làm chủ TỊT hội nhà văn VN, hay chửi kiểu “giáo sư” chau chuốt văn lời của Mẹ một bạn thơ, hay chẳng chửi gì cả mà DẠY CON SỐNG THIỆN LƯƠNG như Mẹ mình?
Những gì mình viết trong bài thơ là CÂU CHUYỆN CÓ THỰC trong gia đình mình ngày xưa, kể cả chuyện kẻ trộm treo tấm giấy trên cuống buồng chuối Tây sắp chín bị họ cắt....chuyện chăn nuôi, trồng rau... ngay giữa lòng Hà nội của gia đình mình.
Thanh Bình 12.04.2021
47Tran NamAnh, Khắc Tuấn Nguyễn und 45 weitere Personen
27 Kommentare
2 Mal geteilt
Teilen
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen