Mẹ nào muốn thế, đi bán hàng rong?
Vì quá thương con đói lòng chạy chợ
Đâu muốn làm kẻ bán đường chăng chớ?
Lúc được, lúc thua, chẳng có cái ăn
Phận nhà nghèo, lòng mẹ mãi trở trăn
Thôi nhắm mắt, đành phải lăn kiếm sống
Dẫu ít tiền, hơn bao kẻ cao trọng
Mẹ bán rong, không cướp khống “tiền chùa”
Móc ruột ngân sách, cao ngạo như Vua
Vểnh mặt khoe khoang, cợt đùa “thanh thản”
Vốn ít, tiền thật, thuận mua vừa bán
Chẳng cướp của ai, gian dối hay tham
Mồ hôi ướt áo, vất vả cũng cam
Gắng nhịn nhục, có việc làm là tốt
Nhưng nào được yên, họ rình bắt, nhốt
Hất bát cơm, mẹ phải thốt lời xin
Thương các con, nuốt nước mắt đứng nhìn
Thúng hoa quả chẳng tự nhiên nát bét
Chính quyền bức dân, quyết tâm tật diệt
Cướp đất, phá nhà
xua hết ra đường
Đi bán hàng rong cũng hoạnh nhiễu nhương
Biết đi đâu, tìm phương nào tồn tại???
TSB 04.2016
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen