Bài này TSB viết tiếp những câu hỏi của cô giáo Lam. Những câu hỏi trong bài thơ của cô đã làm rung động mạng trong những ngày qua cùng với việc cá chết. Bài thơ đã làm cho chính quyền phải run sợ và "mời" cô giáo về đồn, đồng thời đóng face của cô, tước đoạt quyền lo lắng, suy tư cho hiện tình đất nước của cô được thể hiện một cách dịu dàng, ôn hòa nhất. Nếu chúng ta còn im lặng, đất nước này sẽ đi về đâu?
Em muốn hỏi, đất nước sẽ về đâu?
Khi ngoài khơi, giặc Tầu đang xâm lấn
Khi cá chết, ít người biết nổi giận
Sợ triền miên, ai dám chặn giặc Trung?
Nhìn nước mình mắt lệ cứ rưng rưng
Dân khốn khó, mất cả rừng lẫn biển
Mất quyền làm người, mất chí quyết chiến
Tất cả cúi đầu, phận kiến đành im
Thương cho nước mình quặn thắt con tim
Biển nhiễm độc, đến đảo chim cũng chết
Cánh đồng khô, nước sông đang cạn kiệt
Cuộc sống người dân, tiệt hết mọi nguồn
Đất nước mình giờ tràn ngập con buôn
Mua quan bán chức, chui luồn kiếm chác
Kiểm sát, Toà án, đồng tiền đâm toạc
Công an đánh dân mất xác.... chuyện thường
Đất nước mình cán bộ quá nhiễu nhương
Thích hành dân trăm đường cho khốn khổ
Cái gì cũng hứa nhưng chỉ cho có
Làm chẳng ra sao, lại đổ tại người
Đất nước mình giờ xơ xác, tả tơi
Trẻ chưa lớn đã rã rời teo tóp
Phận người nổi trôi giống như bèo bọt
Bệnh tật tràn lan xa xót giống nòi
Đất nước mình gì cũng nhất đấy thôi
Chậm phát triển, nhưng ngất trời xa sỉ
Nổi tiếng công trình, tượng đài hoang phí
Tham nhũng tràn lan chỉ cán bộ mình
Tiếng Sóng Biển Thơ hồn 03.04.2016
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen