Kính tặng bác Vinh.
Rất ít khi TSB vào Face, nhưng lần nào ghé vào, đọc những vần thơ
bác viết dành cho người vợ yêu đã khuất, em đều ko cầm được nước
mắt. Sao lại có người đàn ông chung thủy đến vậy? Chị Mai thật hạnh phúc. Em tin chị sẽ theo
phù hộ cho anh trên khắp nẻo đường đời.
Em viết vội bài thơ
này chia sẻ với bác, rất mong bác nhận nó như lòng kính trọng của
em dành cho anh và hương hồn chị nhân NGÀY CỦA CHỊ.
Bác Vinh ́(nhà văṇ) bên mộ người vợ yêu từng là nhà giáo
Anh lại về bên em
Cứ hàng năm kỷ niệm ngày
nhà giáo
Anh lại trở về, dù mưa
bão gặp em
Quì bên ngôi mộ cát
trắng dịu êm
Ngỡ bàn tay em nhẹ
nhàng mềm mại
Mai ơi Mai, em không hề
đi mãi
Vẫn bên anh, ta trở lại
ngày xưa
Vẫn dáng tần tảo lúc
sớm, khi trưa
Lo cho anh từng bữa vừa
ngon miệng
Bốn năm rồi tình mình
là bất biến
Em vẫn còn đây hiện
diện khắp nơi
Dù phải xa chốn góc
bể chân trời
Ta vẫn trong nhau không
rời em nhỉ!
Mộ cát lặng thinh, gió
đang thủ thỉ
Khói hương bay, gợi kỷ
niệm ngày nào
Chợt ngấn lệ khiến
lòng lại nôn nao
Sờ lên cát, ngỡ má
đào ngày cũ….
Nhớ em vô cùng, thắt
lòng tự nhủ
Em chẳng xa anh, chỉ
ngủ chút thôi
Anh thẫn thờ cảm nhận
được nét môi
Nghe trong gió tiếng
bồi hồi day dứt
Anh ngồi đây, cát vun
cao là thật
Mà ngỡ em còn ngây
ngất trong tay
Mặc nắng mưa, ướt lạnh
gió heo may
Hơi ấm mộ em ngợp đầy
vương vấn
Mai ơi, Mai xin em đừng
hờn giận
Dẫu đi đâu, em vẫn mãi
tim này
NGÀY CỦA EM anh lại trở
về đây
Ngồi bên mộ nhớ môi
gầy em tặng
Mình chẳng xa nhau,
cũng chưa hề vắng
Em trốn anh trong cát
trắng dỡn chơi
Đã thề cùng em câu hứa trọn đời
Anh vẫn sẽ nói ngàn
lời „Yêu mãi“…..
Tiếng Sóng Biển
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen