TSB ví Hoa Quỳnh như một trinh nữ mà mỗi đời con gái chỉ có 1 lần. Một lần duy nhất rực rỡ rồi tàn phai theo qui luật của tạo hóa. Giờ "Hoàng đạo" đó, hoa Quỳnh thường chọn nở vào giữa đêm trăng sáng vằng vặc, cứ e ấp từ từ từng cánh một rất dịu dàng, quyến rũ. Chỉ những người tinh tế và đủ kiên nhẫn mới chờ xem được Hoa Quỳnh nở. Hương hoa Quỳnh lúc đó tỏa ra thật nồng nàn, nó không thơm ngát như hoa hồng, không hắc như hoa Sữa, không mát như hoa Lan, nhưng nồng nàn lan tỏa, càng ngửi càng....nghiền.
Hoàng lộc đêm, Quỳnh hương hé nở
Trăng ngoài song rạng rỡ đầy trời
Cánh khoe nhụy, ngập ngừng trăn trở
Bỡ ngỡ nồng nàn, sương ngậm lả lơi
Trong trắng vài giờ, Quỳnh thôi sẽ rũ
Sắc hương nồng, lưu mãi trong tôi
Như sao băng, vụt ngời tinh tú
Lộng lẫy hào quang, thoáng chốc tuột rơi
Chính nụ Quỳnh như lời nhắn nhủ
Bước đầu đời khó lắm người ơi
Sống trăm năm vật vờ - không đủ
Vài phút thôi, mang trọn sắc hương trời!
Chưa thưởng thức mùi Quỳnh hương quyến rũ
Hiểu làm sao thấu lúc tàn rơi?!
Xuân con gái chỉ một lần bừng nở
Dấu ấn ngày sau, ghi nhớ suốt đời
Đêm Trinh nữ ngỡ ngàng trăn trở
Như cánh hoa e ấp sáng ngời
Hương nụ Quỳnh thơm nồng lúc đó
Mùi ái ân đượm mãi không phôi!
Dễ thương lắm, phút giây Quỳnh nở
Là lúc trăng trong, rực rỡ sắc ngời
Dù thăng trầm đời nhiều hận tủi
Nhưng tình nồng, vẫn mãi trao người!
TSB
"Hoa quỳnh đấy phải không em
AntwortenLöschenMột lần nở tao nhân xem một đời
Cánh còn run rẩy chơi vơi
Nhụy rung xao động tình ơi gợi tình."
Hoa Quỳnh hé nhụy lung linh
LöschenChỉ đêm trăng sáng trao tình đắm say
Hương nồng lan tỏa đâu đây
Cuốn anh vào với đêm ngây ngất hồn....
Hiiiiiiiiiiiiiiii cám ơn anh Sỏi. Không ghé thăm em thì thôi, dã ghé là có thơ rồi. Hay lắm! Nối vài câu với anh chơi. Chúc anh cuối tuần vui vẻ, ấm áp nhé!
Một người đàn ông ngồi bên tách trà, trông quỳnh nở, Trăng đấy mà không đủ sáng, thêm chút sáng điện nhìn cho tỏ tường, Nó nở , tất cả cánh hoa giãn ra, bung nhẹ, một cái bung vật lý trông thấy hiện hữu, đừng lại gần quá, đừng thở mạnh, lỡ ra chạm phải linh thiêng, Hoa nở rồi nhưng chỉ vừa đủ nhìn thấy một chút e ấp trong lòng bông hoa. Một chùm nhụy dái rung rung, bây giờ thì chẳng biết do gió hay do gì nữa, một khoảnh khắc thiêng, một thì ngồi nín thở. Em khôn thật khi nói hoa quỳnh như một trinh nữ. Em nói thì được, ai xem quỳnh chẳng nghĩ đó là cái hồn trinh nữ , cái hình trinh nữ...Mà không dám gọi ra như thế. Trinh nữ chỉ vậy là đủ cho mọi cảm xúc!
AntwortenLöschenVậy anh là người đàn ông tinh tế và kiên nhẫn rồi. Nếu cảm nhận được giây phút hoa Quỳnh nở một cách đầy đủ như biết dịu dàng nâng niu từng phút giây trinh nữ vào đời thì niềm hạnh phúc đó sẽ là dấu ấn suốt đời. Bằng không hoa rữa, nhụy tàn mà chẳng để lại cảm xúc gì. Người đàn ông chỉ thực sự là đàn ông khi biết trân trọng những giây phút thiêng liếng hiếm hoi có được trong suốt cuộc đời mình bất kể đó là trong chuyện tình cảm, sự nghiệp, mối bang giao hay là trong thời cuộc.... Em nghĩ vậy, không biết có phải không anh?
Löschen