Tôi cúi đầu trước tấm ảnh này để chữ không hèn (Nhà văn Nguyễn Quang Vinh)
Ta cúi đầu trước vong linh tử sĩ
Cho cháu con giữ ý chí quật cường
Nghiêng
mình chia sẻ, ngàn nỗi yêu thương
Cho
những người trên chiến trường ngã xuống.
Chẳng
ươn hèn như những kẻ sống sượng
Trước
chốn uy nghiêm, chẳng biết ngượng – nhảy đầm!
Ôm
nhau vặn vẹo, có thấy nhục không?
Khi
chỉ vì tiền, mắc tròng phản bội?
Ơi
những tâm hồn ngu ngốc u tối
“Còn
đảng, còn mình” mắc tội với dân
Hãy
lắng nghe, rầm rập những bước chân
6
vạn người bị tử thần giết chết
Chỉ
1 tháng thôi, chiến trận ác liệt
Bọn
giặc Trung đã phá hết xóm làng
Giết
dân chạy giặc một cách dã man
Đập
cho chết, chém ra làm nhiều mảnh
Dù
ta yếu hơn cũng quyết tâm đánh
Đánh
cho chúng phải ám ảnh suốt đời
Tính
quật cường của Dân tộc tôi
Không
khuất phục kẻ cuối trời phương Bắc
Nuôi
lửa hờn căm, sẵn sàng chống giặc
Chẳng
vì lòng tham, mà bị mắc lừa
Chẳng
chịu cúi đầu theo chúng “Dạ thưa”
Phản
bội dân, làm vừa lòng Trung Quốc.
Cúi
đầu biết ơn, những người vì Nước
Đã
hy sinh cho Tổ Quốc yên lành
Xin
kính cẩn dâng hương hồn các anh
Những
Anh hùng đã trở thành bất tử!
Tiếng
Sóng Biển
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen