Do vô tình đọc được bài ca ngợi ông Nelson Mandela trên mạng, TSB thấy kính phục cách khu xử của Ông nên xúc động viết bài thơ này và ước: Giá Việt Nam mình có một nhà lãnh đạo có tầm nhìn xa, trông rộng, một tấm lòng trong sáng cho Dân tộc như ông, thì lo gì nguy cơ mất nước? Lo gì đất nước không phát triển? Lo gì "những thế lực thù địch" hay "bọn phản động trong và ngoài nước"? Lo gì phong trào "Diễn tiến hòa bình"? Chỉ cần 1 vị lãnh tụ thực sự vì dân, hết mình cho lợi quyền của dân là tự khắc mọi thù hằn tan biến, lôi kéo được mọi nguồn lực để cùng nhau xây đắp tương lai. Khó khăn nhất là nạn phân biệt chủng tộc mà Ông còn hòa giải nổi, nữa là vết thương chiến tranh tương tàn đã trôi qua 40 năm ở Việt Nam.
Xin kính cẩn ngả mũ trước linh hồn ông, một con người VĨ ĐẠI!
Mandela, một con người
vĩ đại!
Gương sáng Giải hòa ghi lại mai sau
Xóa Apartheid, ông dám
đương đầu
Chịu tù ngục, gánh nỗi
đau nhân thế.
Hai mươi bẩy mùa xuân trẻ
Bị giam cầm cũng chẳng
thể “khom lưng”
Tiếp tục tranh đấu không
ngừng
Cho dân tộc được vui
mừng sát cánh.
Bản tính giản dị, ngay
thẳng
Không hề trả thù, cũng
chẳng bắt giam
Vì Tổ Quốc, ông quyết
làm
Người lãnh tụ không tham
lam Danh, Lợi
Nắm tay cùng nhau đổi
mới
Xóa bỏ hận thù, vươn
tới tương lai
Quên quá khứ, vì ngày
mai
Dân chủ, Tự do miệt
mài xây dựng
Đa sắc tộc – không nao
núng
Nhiều đảng cạnh tranh
chỗ đứng - lòng người!
Chỉ 5 năm chủ tịch
thôi
Cũng đã đủ cho muôn
người ca tụng
Mandela – “Cha già”
quần chúng
Tấm lòng Nhân khiến
“chân cứng, đá mềm”
Giữ nước nhà được bình
yên
Sau chiến thắng, khắp
miền cùng phát triển
Mọi mầu da cùng dâng
hiến
Trí tuệ, sức người như
biển trào dâng
Không hề phân biệt Giai,
Tấng
Tâm trong sáng, dân nâng
thành VĨ ĐẠI!
Tiếng Sóng Biển
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen