Tiếng chuông gọi hồn
Lại một người bạn
nữa ra đi đột ngột khi tuổi đời còn trẻ- Một tiếng chuông cảnh tỉnh cho tất cả
những ai coi thường bệnh tật, cậy sức khỏe và tuổi trẻ!
Đêm hoang vắng, gió kéo lê cỏ rối
Giá rét mịt mùng, hồn vội vã
ra đi
Tuyết lạo xạo, vụn vỡ cả
xuân thì
Nghe lòng đắng- giọt lệ
mi rời rã…..
*****
Bỏ lại cho đời, tháng năm nghiệt
nghã
Dốc sức kiếm tiền, quên cả thời
gian
Giọt mồ hôi đổ xuống đất ngập
tràn
Bán công sức, thoả muôn vàn
mong ước….
Mơ nhà cao sang, tiền tài có
được
Gây dựng cơ đồ trong nước*
vung vinh
Góp nhặt từng đồng, chắt bóp
miệng mình
Sống tằn tiện, mong gia đình
sung sướng
Tự ru mình trong giấc mơ tưởng
tượng
Một ngày mai sẽ được hưởng suốt
đời
Tích lũy tiền bạc, chẳng dám rong
chơi
Không làm phúc, chẳng vì người
giúp đỡ
Thắt chặt túi tham, như rùa rụt
cổ
Một đồng bỏ ra, sợ lỗ chẳng lời
Sống cứ so bo, chỉ biết mình
thôi
Còn thầm
trách ông trời: “Cho ít quá!”….
*****
Rồi một
ngày, chuông gọi hồn gióng giả
Từng
tiếng đau thương, chua chát đáy lòng
Sức tàn
lực kiệt, tiền giá trị không?
Van vái
khắp nơi, mong hòng được thoát
Lưỡi hái
tử thần lia gần sát sạt
Cảnh báo
người- kẻ chỉ khát kiếm tiền
Bán rẻ
tuổi xuân, tận sức như điên
Bị hơi vàng xoay triền miên- hoa mắt
Tiếng
chuông ngân dài, trong đêm khoan nhặt
Gọi hồn
ai đi- xe thắt rợn người
Dù không
muốn, chẳng thể nán lại nơi
Hồn đã
suốt một đời lo gom góp….
Rời rã
tâm linh, muốn trở về quỳ mọp
Dâng bằng
tay- tài sản “Top” hơn người
Chỉ
xin đổi lại, bằng “Sức Khoẻ” thôi
Không
được nữa, dù xuân đời quá ngắn!
Khi hồn
ra đi, đêm buồn, trăng lặn
Phiêu
dạt về đâu? lạnh lẽo cuối trời
Sống ích
kỷ, chết vất vưởng dạt trôi
Ôm đau
đớn, rã rời nơi hoang vắng
*****
Hãy mở
lòng nhân, gieo đời ánh nắng
Giầu
phải có phận, trắng bởi tại da
Dẫu nhọc
lòng gom góp cả đời ta
Về cát
bụi, cũng chỉ là trống rỗng
Sức
Khoẻ tuột rơi- mới tiếc phận mỏng
Chắp
tay cầu xin- phỏng có ích gì?
Số phận
do mình vạch lấy bước đi
Chớ trách
trời nhiều khi không dung thứ.
Đọc xong một mạch thơ dài của em anh thấy , thương đời , thương cho chính mình . Em ơi em cũng về đi. kiếm tiền nó cũng như một thú chơi, một sự đam mê như bao thứ khác thôi mà.
AntwortenLöschenÔi chắc là anh hoang mang đây mà!
Hiiiiiiiii ông anh Sỏi thân mến cuả em, sao mà lại hoang mang hả anh?
AntwortenLöschenEm khác mọi người là vẫn kiếm tiền, nhưng vẫn hưởng thụ và đi du lịch mà. Kiếm để sài chứ không bóp mồm miệng để xây dinh cơ to đâu ạ.
Mà hầu như năm nào em cũng về, chỉ trừ 2009 và 2011 vì bận quá thôi.
"Về hẳn thì hơi bị mệt". Vì an sinh xã hội bên này tuyệt hảo. Bệnh viện như khách sạn 5 sao. Chứ về nhà, ôm đau thì muốn chết cho rồi, vào viện, không được chữa chạy tử tế, mà còn nằm chồng đống lên nhau, phòng ốc bẩn tưởi- em kkhiếp lắm.