Ai cũng
sinh ra từ cõi hư vô, rồi khi nằm xuống theo qui luật cuả Tạo Hoá: Sinh- Lão- Bệnh-
Tử, dù muốn hay không cũng lại trở về với cát bụi. Không mang được gì theo, dù
Bạn giầu có, quyền cao, chức trọng đến đâu cũng vậy mà thôi.
Cái điều
quan trọng nhất là khi Bạn ra đi, Bạn đã để lại được gì trong lòng những người ở
lại?!
Đức Phật
hay Đức Chúa Trời dòng chính thống không bao giờ bắt “con chiên” phải “tô son
dát vàng” cho mình! Lễ vật dâng lên chính là “Lòng thành” và “Tâm Thiện” của mỗi
người mà thôi- Bạn hãy đến những nhà thờ cổ và những nhà chùa cổ ngày xưa, đâu
có vàng son rực rỡ loè loẹt và nhiều “ban bệ” như bây giờ?! Cứ sống thật lòng,
làm việc gì cũng nghĩ đến quyền lợi người khác, trước khi nghĩ tới mình. Nếu có
việc gì xảy ra, hãy tự xem lại mình trước, trách mình trước, sau hãy trách người!
Mỗi khi định làm việc gì cho người khác, hãy tự hỏi lòng xem mình có muốn người
ta làm như thế với mình hay không? Nếu không, thì cũng đừng làm cho người!
Không tham lam so bì với người khác, và cứ hướng tâm mà niệm- Như vậy, Tâm Bạn
trong, Lòng thanh thản. Đâu cần quỳ lạy cầu xin gì ai? Nếu có thời gian, Bạn
hãy vãn cảnh Chùa hay Giáo đường 1 hay 2 lần trong năm là đủ. Bởi nơi đó cảnh vật
tĩnh lặng, không khí trong lành sẽ giúp tâm hồn Bạn thư thái, giao hòa. Bạn đừng
tự trói buộc mình vào một cái “na ná Chùa” do những người không Thiện Tâm thực
sự, mở ra nhằm cầu danh lợi- đó là Bạn đang tự làm khổ mình, khổ gia đình chồng
con, tốn tiền, công của, thời gian không đâu. Vì các cụ vẫn dậy: “Thứ nhất- tu ở
tại Gia, thứ hai- tu Chợ, thứ ba- tu Chùa”. Đức Phật luôn ngự TẠI TÂM THIỆN cuả
mỗi người, nếu bạn tự tu mình, luôn làm việc thiện cho chồng, con, người thân,
gia đình mình và cho xã hội, Ngài sẽ nhìn thấy- vì Ngài trăm mắt, nghìn tay, ở
muôn nơi và ngay trong trái tim của Bạn “Phật
ở tại Tâm”!
Dù Bạn có
quỳ lạy, cầu xin thảm thiết, mâm cao cỗ đầy, tiền bạc dâng cúng bao nhiêu, cũng
không bằng LÒNG THÀNH, TÂM THIỆN cuả Bạn đâu! Đừng mù quáng để người khác lừa mị
lợi dụng mình, là Bạn cũng đang tiếp tay cho những kẻ vô lương tâm lừa tiếp những
người khác.
Không phải
ai khoác áo Cà Sa cũng là “Nhà sư”! Không phải ai biết “cầu kinh” cũng
“Thiện Tâm”! Tỉnh táo lại, Bạn sẽ thấy, ngay tại Việt Nam bây giờ cũng có nhiều
người lấy việc “Làm nhà sư” là một “cái nghề” chứ không phải “nghiệp quả” như
trước kia nữa! Vô số trên mạng các Bloger, Tâm không Thiện nhưng vẫn mở trang
“Phật Đàn” viết nhăng viết cuội.
Nhiều nhóm
người cũng lập Hội đoàn phật tử, thuê Tăng ni về cầu kinh giảng đạo, mà giảng
chưa chắc Bạn đã hiểu hết (Theo ngành dọc, thì ở đâu “Thỉnh”- họ tới thôi, vì
được thể mở rộng thêm thanh thế nhà Phật mà- họ không có lỗi!). Nhưng chính những
người đứng ra tổ chức đó mới có lỗi! Họ làm rình rang, liên tục bày ra hết lễ
này tới lễ khác, gọi mời, dụ khị các trò các kiểu, lôi kéo bằng được những người
“có máu mặt” trước, để lấy đó làm “hình mẫu” cho đám “trẻ con” theo. Lôi kéo
không được, thì họ quay sang nói xấu, thóa mạ và coi thường người ta. Mỗi khi
ai đó sắp “ra đi”, họ gọi điện tha thiết xin được “tụng kinh siêu thoát” cho
người đó (mà có khi bài kinh đó họ cũng chẳng hiểu gì), làm phiền thân nhân người
ta không được- Họ quay lưng lại, không cả ghé qua viếng lúc tiễn đưa. Họ sẵn
sàng kéo nhau ra nghiã địa “trình diễn” nỗi “thương tâm” với những Linh Hồn
hoang- để đưa lên báo tôn vinh họ, hay quyên góp mang về “ủng hộ” những tổ chức
này khác để lên truyền hình, nhưng lại không biết “chìa tay” cứu giúp những
hoàn cảnh khó khăn, không xót thương những thân phận bất hạnh, đau khổ đang sống
quanh họ. Nghề nghiệp của họ làm, “bóp” được ai, họ vẫn “bóp”- Phật nào dậy thế
đâu? Họ sống trong gấm lụa xa hoa, nhà sang, xe đẹp. Ra ngoài thì “vác mặt” lên
cao ngạo với đời. Tự họ đã mất đi tính “NGƯỜI” thì làm sao có nổi “TÂM PHẬT”
trong tim mà đòi “dẫn đạo” cho người khác?
Entry này
chỉ muốn nhắc các Bạn một điều: Tự tu chính mình ngay từ việc nhỏ trong cuộc sống
thường đời thường, gắng làm những điều thiện cho gia đình và xã hội là Bạn đang
tích phúc cho con, mà không cần phải “Qui y” hay lễ lạt cầu xin ai ban bố, vì “Phật Ngự Tại Tâm” của Bạn hàng ngày,
hàng giờ đó!
Nếu Bạn
toàn làm điều NHÂN ĐỨC, khi trở về cát bụi, Bạn sẽ SỐNG MÃI trong lòng mọi người.
Còn khi Bạn
làm những điều VÔ LƯƠNG TÂM và TRÁI ĐẠO TRỜI, TRÁI LÒNG NGƯỜI, thì dù tụng
kinh, khấn nguyền, bỏ tiền ngàn bạc bể, lúc trở về với cát bụi, Bạn vẫn để lại
những ẤN TƯỢNG XẤU XA mà thôi. Và chính con cái Bạn hứng chịu sự rủa nguyền của
người đời- Đó chính là “Nợ đồng lần”.
Ngày sinh ra- ai cũng từ
cát bụi
Chắt hương đời từ xó tối
hư vô
Xây ảo vọng với những mong chờ
Cuộc đời sẽ “như mơ” đáng sống….
Vòng quay nhân tình không như ước
mộng!
Tráo trở, đảo điên- Ma giống
như Người
Giữa THIỆN TÂM - ÁC GIẢ- chỉ
chút thôi
Không cân nhắc, sẽ muôn đời ân
hận!
Tự LÒNG NHÂN- ta chẳng cần cầu
khấn
Hướng vào trong TÂM niệm PHẬT
DI ĐÀ
Làm nhiều ĐIỀU THIỆN- tích PHƯỚC
cho ta
“Trời có mắt”- ắt sẽ là nhìn
thấy!
Mù quáng ngu ngơ, chắp tay quỳ
lạy
Những kẻ mị dân, đưa đẩy kiếm
lời
Tự làm khổ mình, chỉ vô ích thôi
TÂM không sáng, chẳng Trời nào
cứu giúp!
Xoá bỏ “sâm hận”, chẳng cần quỳ
mọp
Chẳng van xin, tích góp được
nhân lành
Gieo THIỆN đời, giúp cho người
an sinh
Khắc nhận về mọi hiển linh ÂN
PHƯỚC!
Những LỘC trời ban mà ta có được
Chính tự thân đã “đặt trước”
cho mình!
“Gieo nhân nào, gặt quả đấy”-
chứng minh
Cứ tận tâm- sống chân tình, khắc
có!
Cát Bụi cuộc đời- trở về muôn
thủa
Như lúc sinh ra- chẳng ôm “Của”
theo cùng
Gột sạch TÂM- lòng thanh thản
ung dung
Hồn nhẹ bỗng- nỗi vui mừng siêu
thoát….
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen