Trăng đã
khuyết tình, lòng em biển cạn
Sóng cuộn
nhau, gió như vạn lời sầu
Đêm vàng mật
ngọt nay có còn đâu?
Bóng tối
giăng, con tầu trôi cô quạnh
Một chút
mỏng manh giữa trời đơn lạnh
Trăng trôi
lang thang giữa cảnh hoang tàn
Biển nuốt
vào lòng giọt lệ đa đoan
Buồn thế
nhân sao toàn gieo ngang trái?
Một mảnh
trăng gầy lãng du uể oải
Đại dương
tối đen, cùng trải tâm sầu
Ta tự hỏi
lòng, còn gì cho nhau?
Sao cay đắng
mãi làm đau tim ấm?
Nước mắt
cạn khô, khiến cho biển mặn
Thiếu lửa
đêm nồng, trăng lặn nửa vầng
Khuyết để
lại đời bao nỗi bâng khuâng
Nửa trái tim
chẳng thể dâng thơ ý.
TSB 02.04.2018
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen