Hơn 4.000 năm dựng nước
1.000 năm bị Bắc thuộc
Và gần trăm năm ta bị buộc nô lệ thằng Tây
Có bao giờ dân Việt Nam phải chịu khốn khổ đọa đày
Không được làm chủ mảnh đất mấy chục năm đã dựng xây sinh sống?
Nếu quan đã muốn cướp? Đó là cơn ác mộng
Dân sẽ trắng tay, dù thống thiết kêu gào....
Có bao giờ ta thấy đời chênh chao
Cá chết, biển độc, ăn gì vào cũng sợ?
Giữa đất nước mình mà chỉ được làm đầy tớ
Chẳng có quyền gì, kể cả trăn trở chuyện nước non
Không được làm NGƯỜI, phải cúi mặt phận CON
Xin Đảng ban phát, chờ mỏi mòn cho tới khi chết
Dám nói lời thẳng ngay, sẽ bị tận diệt
Dám ngẩng cao đầu, bị an ninh ghì xiết cổ ngay
Có chế độ nào, công an bỏ cảnh phục là đánh dân thẳng tay
Biến thành côn đồ mỗi ngày lại càng thêm hung hãn?
Có đất nước nào lãnh đạo nhận kẻ thù là bạn?
Khi chúng xâm lăng cướp bãi cạn xả súng giết quân mình?
Có chính quyền nào coi rẻ xương máu người hy sinh
Vì họ nghe Đảng, mới hết mình dâng hiến?
Có nơi nào dân phải đi khiếu kiện
Bị Formosa xả độc giết biển, đầy họ đến đường cùng
Lại bị chính quyền đàn áp dã man như thế này không?
Có nước nào trên thế giới, dân thì quyết chống ngoại xâm
Đảng cấm tiệt, bắt phải câm chịu nhục
Nhận “anh em bạn vàng” với kẻ thù Trung Quốc
Cho chúng tự do mua được tất vùng miền
Tha hồ xả độc, mà vẫn cứ thản nhiên
Lập căn cứ rồi đòi thêm ưu đãi?
Có nơi nào trên thế giới này các mẹ lại phải
Im lặng mà nhìn con cái bị hại không?
Nếu mở miệng phản đối những bất công
Dù con nhỏ, cũng bị còng giam giữ
Có nước nào lột trần truồng phụ nữ
Cho đám đàn ông ngoại quốc sờ nắn trả tiền mua?
Có bao giờ dân phải nhục như thế này chưa?
Hộ chiếu Việt Nam sang Singapore bị lùa vào phòng khám
Bị hoạch họe nghi ngờ sang làm điếm
Bán chôn nuôi miệng và kiếm chút để dành
Có thời nào số phận người mình lại quá mong manh
Sống hay chết, chỉ lằn ranh trong đồn công an chốc lát?
Có khi nào người Việt Nam bỗng trở thành hèn nhát?
Tham, dâm, ác, loạn và nhẫn tâm bội bạc giống bây giờ?
Có thời nào thanh niên mình lắm kẻ ngu ngơ
Nói như vẹt, tâm như mơ, mê sảng?......
Chỉ dưới thời “quang vinh” của Đảng
Dân Việt Nam xứng đáng cọ đít nồi
Bởi tụt hậu thua chỉ Lào, Miên thôi
Còn với dân, Đảng vẫn ngồi trên chốc.
Không lẽ dân Việt nay đã trở thành ngốc?
Đã bị u mê vì thuốc độc ngấm dần?
Không thấy Đảng giờ chẳng hề vì dân
Họ dốc sức chiều ý quân Trung quốc
Nếu mãi im lặng, dân sẽ mất nước
Còn Việt Nam đâu, để được tự hào?
Rồi đây mỗi nhà phải thờ ảnh Mao
Thế hệ trẻ phải cúi chào “Xia Xia Nỉ”
Xương máu cha ông ngàn đời hoang phí
Để giành Việt Nam “độc lập”, giờ chỉ chực làm nô?
Cúi đầu xin Đảng, chờ được ban cho
Luôn lo sợ bị bất ngờ giết chết?
Ơi 4.000 năm bất diệt
Để hôm nay con cháu chết tủi hờn?
TSB 01.04.2017
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen