Bài đăng lại nhưng luôn mang tính thời sự, nếu ĐCSVN còn tồn tại. Chưa bao giờ dân oan lại thét lên phẫn uất "Đả đảo lãnh đạo của ĐCSVN cướp đất của dân" như bây giờ. Vì sao?
Trời hỡi Trời, ai có thấu cho chăng?
Cảnh không nhà giữa đàng trong ngày tết
Dân oan khắp nơi vỉa hè la liệt
Chờ xét đơn trong giá rét lạnh căm
Những nông dân vốn bản tính rất chăm
Không còn đất, lang thang nằm vật vạ
Không có tiền, bụng đói trong buốt giá
Dơ nắm tay gầy đòi trả đất quê
Ngăn lệ tuôn rơi, cắn răng quyết thề
Không đòi được, chẳng trở về chốn cũ.
Đêm lạnh co quắp ôm nhau mà ngủ
Ngày khản tiếng kêu đòi thứ thuộc mình
Tiếc bao máu xương người đã hy sinh
Vì huyễn tưởng hòa bình, dân no ấm
Máu cha ông, màu đỏ cờ thấm đậm
Những tưởng tự do chăm bẵm đất trồng
Đồng ruộng từ nay thuộc về nhà nông
Không có quan tham chất chồng hành hạ
Không có địa chủ, cường hào ác bá
Xã hội công bằng, TẤT CẢ VÌ DÂN
Có ngờ đâu Đảng lại quá bất nhân
“Tư bản đỏ” đang cướp dần thổ nhưỡng
Bần cùng nông thôn, giầu riêng quan hưởng
Mặc dân khổ đau khắp hướng kêu gào
Kiên định chủ nghĩa tàn độc Marx - Mao
Lừa dân tộc đi vào con đường chết
Nô lệ cho Trung là tự hủy diệt!
Tiếng thét dân oan cút hết Đảng đi!
Tại sao như thế? Đảng đã làm gì?
Khiến dân uất, chẳng còn chi để tiếc
Đất mẹ Việt Nam đâu phải bàn tiệc
Lũ quan tham như bầy diệc ham mồi
Day dứt từng miếng, rỉa thịt dân tôi
Chúng càng béo, dân khổ đời xơ xác
Không áo mầu cờ, chẳng mang ảnh Bác
Nỗi đắng cay trước bạc ác cường quyền
Đã khiến dân oan uất giận chẳng yên
Ngày qua ngày quay sang nguyền rủa Đảng.
Cảnh không nhà giữa đàng trong ngày tết
Dân oan khắp nơi vỉa hè la liệt
Chờ xét đơn trong giá rét lạnh căm
Những nông dân vốn bản tính rất chăm
Không còn đất, lang thang nằm vật vạ
Không có tiền, bụng đói trong buốt giá
Dơ nắm tay gầy đòi trả đất quê
Ngăn lệ tuôn rơi, cắn răng quyết thề
Không đòi được, chẳng trở về chốn cũ.
Đêm lạnh co quắp ôm nhau mà ngủ
Ngày khản tiếng kêu đòi thứ thuộc mình
Tiếc bao máu xương người đã hy sinh
Vì huyễn tưởng hòa bình, dân no ấm
Máu cha ông, màu đỏ cờ thấm đậm
Những tưởng tự do chăm bẵm đất trồng
Đồng ruộng từ nay thuộc về nhà nông
Không có quan tham chất chồng hành hạ
Không có địa chủ, cường hào ác bá
Xã hội công bằng, TẤT CẢ VÌ DÂN
Có ngờ đâu Đảng lại quá bất nhân
“Tư bản đỏ” đang cướp dần thổ nhưỡng
Bần cùng nông thôn, giầu riêng quan hưởng
Mặc dân khổ đau khắp hướng kêu gào
Kiên định chủ nghĩa tàn độc Marx - Mao
Lừa dân tộc đi vào con đường chết
Nô lệ cho Trung là tự hủy diệt!
Tiếng thét dân oan cút hết Đảng đi!
Tại sao như thế? Đảng đã làm gì?
Khiến dân uất, chẳng còn chi để tiếc
Đất mẹ Việt Nam đâu phải bàn tiệc
Lũ quan tham như bầy diệc ham mồi
Day dứt từng miếng, rỉa thịt dân tôi
Chúng càng béo, dân khổ đời xơ xác
Không áo mầu cờ, chẳng mang ảnh Bác
Nỗi đắng cay trước bạc ác cường quyền
Đã khiến dân oan uất giận chẳng yên
Ngày qua ngày quay sang nguyền rủa Đảng.
Hỡi những công an sức trẻ trai tráng
Các anh vì ai táng tận lương tâm?
Tại sao đánh đập, bắt dân lặng câm?
Sao thông đồng bảo vệ lầm lũ giặc?
Bênh dân tộc này, hay chủ nghĩa Marx?
Giữ giang sơn hay đi lạc theo Trung?
Anh là ai, đạp dân xuống tận cùng?
Tổ quốc này sẽ không dung phản tặc.
Các anh vì ai táng tận lương tâm?
Tại sao đánh đập, bắt dân lặng câm?
Sao thông đồng bảo vệ lầm lũ giặc?
Bênh dân tộc này, hay chủ nghĩa Marx?
Giữ giang sơn hay đi lạc theo Trung?
Anh là ai, đạp dân xuống tận cùng?
Tổ quốc này sẽ không dung phản tặc.
Tiếng Sóng Biển 21.01.2016
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen